Tập thơ: 7 chữ
Trang 12 trong tổng số 13 trang
Trang 12 trong tổng số 13 trang • 1, 2, 3 ... , 11, 12, 13
Tập thơ: 7 chữ
Ước chi
Ta đã giam tình vào bóng tối
Ánh lửa thiêu thân tắt lịm dần
Môi khe khẽ đọc lời sám hối
Ước chi em hiểu được đôi phần
Ta đã giam tình vào bóng tối
Ánh lửa thiêu thân tắt lịm dần
Môi khe khẽ đọc lời sám hối
Ước chi em hiểu được đôi phần
Tập thơ: 7 chữ
Vàng
Có nỗi buồn vàng như mùa thu
Đêm trăng vàng vọt phủ mây mù
Người đi người đợi vàng úa lá
Năm tháng mỏi mòn chân lãng du
Có khoảng thời gian vàng thơ ngây
Tình yêu như lửa ấm môi đầy
Hồn giờ tan dấu vàng son ấy
Lưu lạc phương trời mây trắng bay
Có kỷ niệm vàng không hề phai
Mặc kiếp nhân sinh ngắn hay dài
Cũng may còn chút gì trường cửu
Giữa cuộc đời thường luôn đổi thay
Có ước mơ vàng như nắng hanh
Dẫu cổ xưa nhưng mộng mãi lành
Người chớ chê bai lời cũ kỹ:
"Hai trái tim vàng chung mái tranh"
Có nỗi buồn vàng như mùa thu
Đêm trăng vàng vọt phủ mây mù
Người đi người đợi vàng úa lá
Năm tháng mỏi mòn chân lãng du
Có khoảng thời gian vàng thơ ngây
Tình yêu như lửa ấm môi đầy
Hồn giờ tan dấu vàng son ấy
Lưu lạc phương trời mây trắng bay
Có kỷ niệm vàng không hề phai
Mặc kiếp nhân sinh ngắn hay dài
Cũng may còn chút gì trường cửu
Giữa cuộc đời thường luôn đổi thay
Có ước mơ vàng như nắng hanh
Dẫu cổ xưa nhưng mộng mãi lành
Người chớ chê bai lời cũ kỹ:
"Hai trái tim vàng chung mái tranh"
Tập thơ: 7 chữ
Vì em
Vì em chăng cao dây tơ hồng
Nên tôi cam lòng buông tay không
Tương tư đem vùi trong men nồng
Cơn say đưa buồn trôi mênh mông
Hình như là em yêu tôi mà
Sao nay đành quay lưng phôi pha
Tâm hồn trinh nguyên xưa hiền hòa
Hư dần theo đam mê kiêu sa
Em giờ cao sang từ bờ môi
Trông về tương lai mơ xa xôi
Chờ đời tôn vinh em lên ngôi
Chờ người nâng niu em thay tôi
Em đâu còn là em thơ ngây
Tôi phơi trên đường con tim gầy
Bên ai vô tình qua nơi này
Làm đau tim tôi em nào hay
Lâu đài người xây lên nguy nga
Tình yêu mua về bằng xa hoa
Thôi thì em đi theo người ta
Tôi về thương thân tôi bôn ba
Môi ơi mau dừng câu than van
Tim ơi xin ngừng cơn mê man
Cơn đau thôi đừng khua tim tan
Cho tôi đi mừng em sang ngang
Chiều nay như trời tuôn thêm mưa
Lòng tôi sao còn buồn dây dưa
Say sưa cần bao nhiêu cho vừa
Hồn rơi từ lâu tôi hay chưa?
Vì em chăng cao dây tơ hồng
Nên tôi cam lòng buông tay không
Tương tư đem vùi trong men nồng
Cơn say đưa buồn trôi mênh mông
Hình như là em yêu tôi mà
Sao nay đành quay lưng phôi pha
Tâm hồn trinh nguyên xưa hiền hòa
Hư dần theo đam mê kiêu sa
Em giờ cao sang từ bờ môi
Trông về tương lai mơ xa xôi
Chờ đời tôn vinh em lên ngôi
Chờ người nâng niu em thay tôi
Em đâu còn là em thơ ngây
Tôi phơi trên đường con tim gầy
Bên ai vô tình qua nơi này
Làm đau tim tôi em nào hay
Lâu đài người xây lên nguy nga
Tình yêu mua về bằng xa hoa
Thôi thì em đi theo người ta
Tôi về thương thân tôi bôn ba
Môi ơi mau dừng câu than van
Tim ơi xin ngừng cơn mê man
Cơn đau thôi đừng khua tim tan
Cho tôi đi mừng em sang ngang
Chiều nay như trời tuôn thêm mưa
Lòng tôi sao còn buồn dây dưa
Say sưa cần bao nhiêu cho vừa
Hồn rơi từ lâu tôi hay chưa?
Tập thơ: 7 chữ
Vi trùng
Em là con vi trùng giả dối
Bọc vỏ tình yêu để hại người
Nỗi đau tiềm ẩn trong buồng phổi
Thành tiếng ho khan xé tiếng cười
Lở loét khắp linh hồn trụy lạc
Trái tim vỡ máu vết thương sâu
Mầm bệnh đã đến giờ bộc phát
Tử thần thúc giục bước chân mau
Em là con vi trùng giả dối
Bọc vỏ tình yêu để hại người
Nỗi đau tiềm ẩn trong buồng phổi
Thành tiếng ho khan xé tiếng cười
Lở loét khắp linh hồn trụy lạc
Trái tim vỡ máu vết thương sâu
Mầm bệnh đã đến giờ bộc phát
Tử thần thúc giục bước chân mau
Tập thơ: 7 chữ
Vô đề
Nhất phương tài nữ thơ diễm tuyệt
Ta vẫn trung thành kẻ tri âm
Sức cạn trí mòn sao sánh kịp
Cứ mãi lặng thầm ghé sang thăm
Câu thơ của nàng rung cảm quá
Xúc động tâm hồn khách ngâm nga
Cho nên lúc thấy người bôi xóa
Ta xót cả lòng mới than qua
Ai kia gây lấy điều tác tệ
Muộn phiền nữ sĩ cất tư tâm
Rồi định ra đi trong ngấn lệ
Để đời trống vắng diệu huyền cầm
Ta vào mong mỏi người chuyển ý
Giữ lại tài hoa cho thế gian
Chấp nhất làm chi lời thô bỉ
Mọi người đều thương cảm với nàng
Bao nhiêu tri kỷ vào an ủi
Trùng dương giờ sóng gió đã yên
Nàng sẽ lảng quên cơn hờn tủi
Viết tiếp lời thơ mang ý tiên
Hân hạnh cùng người vui xướng họa
Ta nghe hạnh phúc choáng ngợp nhiều
Nhưng có đôi khi lòng thấy lạ
Tưởng chừng như trái tim mình yêu
Thơ nàng thánh thoát như tấu nhạc
Mong tìm kết bạn khách tri âm
Thơ ta u ám hồn phách lạc
Trái tim theo năm tháng thăng trầm
Thơ nàng không thể không yêu được
Ta cứ mơ màng duyên phấn son
Nhưng tài không đủ không như ước
Có phải tự làm hoa héo hon
Không muốn như ai gây nên họa
Thêm buồn cho một cánh hoàng hoa
Cam đành giấu lệ mà từ tạ
Dời chân sao nhói dạ xót xa
Lời xin tạm biệt đầy hối hả
Dẫu lòng không thật muốn phân ly
Biết mình thất lễ vì vội vã
Chỉ sợ yêu nhiều không nỡ đi
Ta về bên góc nhà cũ kỹ
Một mình lặng lẽ nhớ trong mơ
Ngờ đâu hoàng hoa từ mộng mị
Bất chợt tìm vào gieo ý thơ...
Nhất phương tài nữ thơ diễm tuyệt
Ta vẫn trung thành kẻ tri âm
Sức cạn trí mòn sao sánh kịp
Cứ mãi lặng thầm ghé sang thăm
Câu thơ của nàng rung cảm quá
Xúc động tâm hồn khách ngâm nga
Cho nên lúc thấy người bôi xóa
Ta xót cả lòng mới than qua
Ai kia gây lấy điều tác tệ
Muộn phiền nữ sĩ cất tư tâm
Rồi định ra đi trong ngấn lệ
Để đời trống vắng diệu huyền cầm
Ta vào mong mỏi người chuyển ý
Giữ lại tài hoa cho thế gian
Chấp nhất làm chi lời thô bỉ
Mọi người đều thương cảm với nàng
Bao nhiêu tri kỷ vào an ủi
Trùng dương giờ sóng gió đã yên
Nàng sẽ lảng quên cơn hờn tủi
Viết tiếp lời thơ mang ý tiên
Hân hạnh cùng người vui xướng họa
Ta nghe hạnh phúc choáng ngợp nhiều
Nhưng có đôi khi lòng thấy lạ
Tưởng chừng như trái tim mình yêu
Thơ nàng thánh thoát như tấu nhạc
Mong tìm kết bạn khách tri âm
Thơ ta u ám hồn phách lạc
Trái tim theo năm tháng thăng trầm
Thơ nàng không thể không yêu được
Ta cứ mơ màng duyên phấn son
Nhưng tài không đủ không như ước
Có phải tự làm hoa héo hon
Không muốn như ai gây nên họa
Thêm buồn cho một cánh hoàng hoa
Cam đành giấu lệ mà từ tạ
Dời chân sao nhói dạ xót xa
Lời xin tạm biệt đầy hối hả
Dẫu lòng không thật muốn phân ly
Biết mình thất lễ vì vội vã
Chỉ sợ yêu nhiều không nỡ đi
Ta về bên góc nhà cũ kỹ
Một mình lặng lẽ nhớ trong mơ
Ngờ đâu hoàng hoa từ mộng mị
Bất chợt tìm vào gieo ý thơ...
Tập thơ: 7 chữ
Vô định mộng
Ai chỉ trăng thề trên ngàn thông
Líu lo oanh yến hót ngoài song
Nhung nhung nhớ nhớ vô định mộng
Mấy độ tình bay mãi hư không
Ai vẫn mơ màng quên nói thương
Về nghe phương thảo ngát u hương
Vô tình làm khách đa tình tưởng
Có thật lòng người đã vấn vương
Gọi với mây về gặp gió trăng
Trái tim ngày ấy sớm phong băng
Xin mây thương mở vài tia nắng
Nhờ cánh hoa vàng sưởi ấm chăng?
Ai chỉ trăng thề trên ngàn thông
Líu lo oanh yến hót ngoài song
Nhung nhung nhớ nhớ vô định mộng
Mấy độ tình bay mãi hư không
Ai vẫn mơ màng quên nói thương
Về nghe phương thảo ngát u hương
Vô tình làm khách đa tình tưởng
Có thật lòng người đã vấn vương
Gọi với mây về gặp gió trăng
Trái tim ngày ấy sớm phong băng
Xin mây thương mở vài tia nắng
Nhờ cánh hoa vàng sưởi ấm chăng?
Tập thơ: 7 chữ
Võ Trường Toản trường xưa
Vẫn bầy ong góc tường rêu cũ
Vẫn hàng phượng đỏ báo mùa thi
Vẫn mặt hồ bèo sen che phủ
Vẫn không gian thân thuộc lạ kỳ
Vẫn hành lang sáng tràn ánh nắng
Vẫn con đường rợp mát bóng cây
Vẫn tượng đồng trầm tư sâu lắng
Vẫn ghế bàn khắc đậm tháng ngày
Vẫn bụi trúc vàng nghiêng trước cổng
Vẫn dãy phòng đầy dấu học trò
Vẫn sân chơi một thời lêu lổng
Vẫn Thảo Cầm viên chốn hẹn hò
Chỉ có con người là thay đổi
Bao nhiêu tên họ đến rồi xa
Bồi hồi trở lại ngôi trường nhỏ
Tìm dấu chân qua đã nhạt nhòa
Vẫn bầy ong góc tường rêu cũ
Vẫn hàng phượng đỏ báo mùa thi
Vẫn mặt hồ bèo sen che phủ
Vẫn không gian thân thuộc lạ kỳ
Vẫn hành lang sáng tràn ánh nắng
Vẫn con đường rợp mát bóng cây
Vẫn tượng đồng trầm tư sâu lắng
Vẫn ghế bàn khắc đậm tháng ngày
Vẫn bụi trúc vàng nghiêng trước cổng
Vẫn dãy phòng đầy dấu học trò
Vẫn sân chơi một thời lêu lổng
Vẫn Thảo Cầm viên chốn hẹn hò
Chỉ có con người là thay đổi
Bao nhiêu tên họ đến rồi xa
Bồi hồi trở lại ngôi trường nhỏ
Tìm dấu chân qua đã nhạt nhòa
Tập thơ: 7 chữ
Vọng
Ta ngồi lật lại từng ký ức
Tẩy dấu rêu xanh bám chặt đời
Lẩn thẩn thả hồn trôi đi mất
Để giữa hư vô người vọng người
Em chuyển hợp âm sầu mi thứ
Lục huyền rướm máu ngón tay xinh
Nhạc điệu ngân nga buồn biệt xứ
Vời vợi tim đau tình vọng tình
Ta ngồi lật lại từng ký ức
Tẩy dấu rêu xanh bám chặt đời
Lẩn thẩn thả hồn trôi đi mất
Để giữa hư vô người vọng người
Em chuyển hợp âm sầu mi thứ
Lục huyền rướm máu ngón tay xinh
Nhạc điệu ngân nga buồn biệt xứ
Vời vợi tim đau tình vọng tình
Tập thơ: 7 chữ
Vườn xưa
Phải hương ngày xưa đang tỏa lan
Tận cùng ký ức mãi chưa tan
Nên cánh cổng nhỏ dù thay mới
Lối cũ nhận ra vẫn dễ dàng
Nhưng khách ngại ngùng chẳng dám sang
Dường thêm vời vợi mấy bậc thang
Ngõ vào như trước giờ rộng mở
Riêng tại lòng ai đóng bẽ bàng
Vì khách một lần để dở dang
Héo cả hồn hoa giấc mộng tàn
Đêm không thơm ngát huyền ảo nữa
Phủ vàng lạnh lẽo ánh trăng hoang
Đến ngày mòn mỏi bước lang thang
Mới hiểu vườn xưa chốn địa đàng
Du khách tìm về bên dĩ vãng
Nuối tiếc tình yêu lỡ muộn màng
Hay tin cô chủ đã sang ngang
Khách lại ra đi rất vội vàng
Người xưa đâu nữa mà lưu luyến
Chỉ còn cây cỏ với thời gian
Phải hương ngày xưa đang tỏa lan
Tận cùng ký ức mãi chưa tan
Nên cánh cổng nhỏ dù thay mới
Lối cũ nhận ra vẫn dễ dàng
Nhưng khách ngại ngùng chẳng dám sang
Dường thêm vời vợi mấy bậc thang
Ngõ vào như trước giờ rộng mở
Riêng tại lòng ai đóng bẽ bàng
Vì khách một lần để dở dang
Héo cả hồn hoa giấc mộng tàn
Đêm không thơm ngát huyền ảo nữa
Phủ vàng lạnh lẽo ánh trăng hoang
Đến ngày mòn mỏi bước lang thang
Mới hiểu vườn xưa chốn địa đàng
Du khách tìm về bên dĩ vãng
Nuối tiếc tình yêu lỡ muộn màng
Hay tin cô chủ đã sang ngang
Khách lại ra đi rất vội vàng
Người xưa đâu nữa mà lưu luyến
Chỉ còn cây cỏ với thời gian
Tập thơ: 7 chữ
Xa cách
Ta phương đông mà em phương tây
Kể chi hạnh ngộ với sum vầy
Thịt da chân thật còn chưa thấy
Mơ ước hão huyền tay nắm tay
Em bên ngoài bỏ ta bên trong
Làm sao thấu hiểu nỗi long đong
Của một kiếp người luôn vất vả
Nợ áo cơm oằn nặng lưng cong
Ta nơi này tìm em nơi đâu
Dù gì xa cách đã bao lâu
Thì thôi đừng thốt lời thề nguyện
Lỡ ông trời bắt phải yêu nhau
Ta phương đông mà em phương tây
Kể chi hạnh ngộ với sum vầy
Thịt da chân thật còn chưa thấy
Mơ ước hão huyền tay nắm tay
Em bên ngoài bỏ ta bên trong
Làm sao thấu hiểu nỗi long đong
Của một kiếp người luôn vất vả
Nợ áo cơm oằn nặng lưng cong
Ta nơi này tìm em nơi đâu
Dù gì xa cách đã bao lâu
Thì thôi đừng thốt lời thề nguyện
Lỡ ông trời bắt phải yêu nhau
Trang 12 trong tổng số 13 trang • 1, 2, 3 ... , 11, 12, 13
Trang 12 trong tổng số 13 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|