Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Trang 1 trong tổng số 10 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Con gái con dâu
Con gái là con của bà
Con dâu con của người ta đưa về
Con gái khỏe mạnh, vuốt ve
Con dâu đau yếu chẳng hề thuốc thang
Bà nên suy nghĩ kỹ càng
Khi cho con gái bước sang nhà chồng
Cũng rằng rày ước mai trông
Con mình gặp được mẹ chồng mát tay
Dâu bà bà nghiệt bà cay
Bà cứ nặng mặt nặng mày sao đang
Con gái là con của bà
Con dâu con của người ta đưa về
Con gái khỏe mạnh, vuốt ve
Con dâu đau yếu chẳng hề thuốc thang
Bà nên suy nghĩ kỹ càng
Khi cho con gái bước sang nhà chồng
Cũng rằng rày ước mai trông
Con mình gặp được mẹ chồng mát tay
Dâu bà bà nghiệt bà cay
Bà cứ nặng mặt nặng mày sao đang
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Con dâu đi học
Trai học thì mẹ khen tài
Dâu học mẹ bảo điếc tai láng giềng
Mẹ ơi xin mẹ chớ phiền
Dâu học nên thảo nên hiền nên ngoan
Thêm hay nết ở nết làm
Biết suy việc nước biết bàn việc dân
Bây giờ học nghĩa học nhân
Kính già yêu trẻ thêm thân láng giềng
Trai học thì mẹ khen tài
Dâu học mẹ bảo điếc tai láng giềng
Mẹ ơi xin mẹ chớ phiền
Dâu học nên thảo nên hiền nên ngoan
Thêm hay nết ở nết làm
Biết suy việc nước biết bàn việc dân
Bây giờ học nghĩa học nhân
Kính già yêu trẻ thêm thân láng giềng
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Dì ghẻ con chồng
Con chồng mặc giẻ
Con đẻ mặc trơn
Dì tôi ăn ở bất nhơn
Cha tôi có biết? Bà con có tường?
Con đẻ như trứng trên bông
Đối với con chồng như sắt trên đe
Dì về mắc võng đầu hè
Căng tai cho rộng mà nghe họ cười
O... o... gà gáy sau rào
Con chồng con đẻ con nào cũng yêu
Hai thưng một gánh chia đều
Đừng cho bên ít bên nhiều khó đi
Con chồng mặc giẻ
Con đẻ mặc trơn
Dì tôi ăn ở bất nhơn
Cha tôi có biết? Bà con có tường?
Con đẻ như trứng trên bông
Đối với con chồng như sắt trên đe
Dì về mắc võng đầu hè
Căng tai cho rộng mà nghe họ cười
O... o... gà gáy sau rào
Con chồng con đẻ con nào cũng yêu
Hai thưng một gánh chia đều
Đừng cho bên ít bên nhiều khó đi
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Gái cũng như trai
Bà đương giở dạ trong buồng
Ông thì rối rít kê giường đốt than
Lòng riêng khấp khởi muôn vàn
Chuyến này được chú trưởng nam mới hài
Luôn mồm ông hỏi: Gái, trai?
Bà đỡ trả lời: Con gái, ông ơi
Giậm chân ông muốn kêu trời
Buông tay, than đỏ một nồi vỡ tan
Con giai là ngọc là vàng
Con gái nuôi lớn bước sang cửa người
Tục đâu có tục lạ đời
Giai thời coi trọng, gái thời lại khinh
Gái giai thì cũng con mình
Cũng khôn nhớn cũng học hành làm ăn
Biết bao phụ nữ giỏi giang
Anh hùng chiến sĩ danh vang hiện giờ
Cái câu: Thập nữ viết vô
Nhất nam viết hữu, đã xưa quá rồi
Bỏ đi quan niệm lỗi thời
Kẻo mà con cái nó cười đấy ông
Bà đương giở dạ trong buồng
Ông thì rối rít kê giường đốt than
Lòng riêng khấp khởi muôn vàn
Chuyến này được chú trưởng nam mới hài
Luôn mồm ông hỏi: Gái, trai?
Bà đỡ trả lời: Con gái, ông ơi
Giậm chân ông muốn kêu trời
Buông tay, than đỏ một nồi vỡ tan
Con giai là ngọc là vàng
Con gái nuôi lớn bước sang cửa người
Tục đâu có tục lạ đời
Giai thời coi trọng, gái thời lại khinh
Gái giai thì cũng con mình
Cũng khôn nhớn cũng học hành làm ăn
Biết bao phụ nữ giỏi giang
Anh hùng chiến sĩ danh vang hiện giờ
Cái câu: Thập nữ viết vô
Nhất nam viết hữu, đã xưa quá rồi
Bỏ đi quan niệm lỗi thời
Kẻo mà con cái nó cười đấy ông
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Dạy con nên thảo nên hiền
Có con thì phải dạy con
Dạy cho nên khéo nên khôn mọi đàng
Lấy lời hơn thiệt bảo ban
Tìm câu êm ái dịu dàng nhủ khuyên
Dạy cho nên thảo nên hiền
Dạy cho em dưới anh trên thuận hòa
Chẳng nên cậy thế mẹ cha
Khi vào quát nạt khi ra đánh đòn
Vậy là chẳng biết dạy con
Sợ oai trước mặt oán hờn sau lưng
Mẹ cha trước tự làm gương
Việc làm câu nói phải thường đi đôi
Làm một nơi, nói một nơi
Con cái chê cười cha mẹ chẳng minh
Có con thì phải dạy con
Dạy cho nên khéo nên khôn mọi đàng
Lấy lời hơn thiệt bảo ban
Tìm câu êm ái dịu dàng nhủ khuyên
Dạy cho nên thảo nên hiền
Dạy cho em dưới anh trên thuận hòa
Chẳng nên cậy thế mẹ cha
Khi vào quát nạt khi ra đánh đòn
Vậy là chẳng biết dạy con
Sợ oai trước mặt oán hờn sau lưng
Mẹ cha trước tự làm gương
Việc làm câu nói phải thường đi đôi
Làm một nơi, nói một nơi
Con cái chê cười cha mẹ chẳng minh
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Khuyên vợ can chồng
Khuyên vợ thì khuyên bằng lời
Can chồng chọn nhẽ chọn nhời mà can
Hay gì câu tục câu càn
Chồng quéo vợ muỗm còn bàn vào đâu
Đẹp gì cuốn tóc xé nhau
Trước là phạm pháp mà sau nát nhà
Rượu say thẹn lúc tỉnh ra
Quá tay thẹn lúc thuận hòa ái ân
Khuyên vợ thì khuyên bằng lời
Can chồng chọn nhẽ chọn nhời mà can
Hay gì câu tục câu càn
Chồng quéo vợ muỗm còn bàn vào đâu
Đẹp gì cuốn tóc xé nhau
Trước là phạm pháp mà sau nát nhà
Rượu say thẹn lúc tỉnh ra
Quá tay thẹn lúc thuận hòa ái ân
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Chồng hòa vợ thuận
Chim trời ríu rít chung đôi
Chồng hòa vợ thuận như nồi có vung
Nồi không vung cơm chung không chín
Vợ chồng mà tai tiếng ai khen
Về nhà đóng cửa cài then
Vợ chồng to nhỏ bên đèn khuyên nhau
Chim trời ríu rít chung đôi
Chồng hòa vợ thuận như nồi có vung
Nồi không vung cơm chung không chín
Vợ chồng mà tai tiếng ai khen
Về nhà đóng cửa cài then
Vợ chồng to nhỏ bên đèn khuyên nhau
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Chồng sai thì phải đấu tranh
Mẹ rằng giữ chữ tam tòng
Con gái có chồng, chồng khiến phải theo
Gặp khi chồng chẳng biết điều
Xui làm việc bậy con theo sao đành
Điều trái con phải đấu tranh
Điều hay điều lành mới hợp ý con
Phải đâu gỗ đá trên non
Đẽo vuông cũng chịu, đẽo tròn cũng cam
Mẹ rằng giữ chữ tam tòng
Con gái có chồng, chồng khiến phải theo
Gặp khi chồng chẳng biết điều
Xui làm việc bậy con theo sao đành
Điều trái con phải đấu tranh
Điều hay điều lành mới hợp ý con
Phải đâu gỗ đá trên non
Đẽo vuông cũng chịu, đẽo tròn cũng cam
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Muộn con đâu phải tại trời
Cười người lên núi mò cua
Xuống sông săn thỏ, vào chùa cầu con
Cuối cùng vẫn vợ chồng son
Tiếc công lạy bụt cho mòn chiếu sư
Muộn chồng sao trách ông tơ?
Muộn con sao lại đổ cho phật trời?
Bụt ngồi trên bệ bụt cười
Bụt làm chi được mà người xin con
Cười người lên núi mò cua
Xuống sông săn thỏ, vào chùa cầu con
Cuối cùng vẫn vợ chồng son
Tiếc công lạy bụt cho mòn chiếu sư
Muộn chồng sao trách ông tơ?
Muộn con sao lại đổ cho phật trời?
Bụt ngồi trên bệ bụt cười
Bụt làm chi được mà người xin con
Tập thơ: Tiếng hát mùa xuân
Cho đàn con nhỏ vang trời hát ca
Em đi sinh hoạt xã viên
Chồng em họp Đảng, trăng lên cùng về
Mẹ già ru cháu bên hè
Ạ ơi nhè nhẹ trăng kề bên nôi
Chồng em tính chuyện vụ mười
Trông trăng: Hạn hẳn kéo dài, còn gay
Nói thôi, kỳ cạch liền tay
Dặm gàu sửa gạc thay dây buộc sòng...
Canh ba tiếc giấc đương nồng
Em nghe chồng gọi ra đồng, dậy thôi
Hiên nhà vằng vặc trăng soi
Trao con mẹ giữ, con cười trong mơ
Bờ mương tràn mạ đang chờ
Tổ giao khoán tát kịp bừa buổi mai
Thâu đêm gàu tát miệt mài
Ruộng dềnh đủ nước, mặt trời vừa lên
Đường về chồng khẽ dặn em:
Tôi đi bừa vỡ, mình lên phát bờ
Song song vui bước về nhà
Con thơ reo đón, mẹ già chờ cơm
Mẹ cười: Mẹ thật là thương
Hai con hòa thuận sớm hôm dãi dầu
Vợ chồng tủm tỉm bảo nhau
Giữ sao hạnh phúc bền lâu trọn đời
Vun trồng đất nước đẹp tươi
Cho đàn con nhỏ vang trời hát ca
Em đi sinh hoạt xã viên
Chồng em họp Đảng, trăng lên cùng về
Mẹ già ru cháu bên hè
Ạ ơi nhè nhẹ trăng kề bên nôi
Chồng em tính chuyện vụ mười
Trông trăng: Hạn hẳn kéo dài, còn gay
Nói thôi, kỳ cạch liền tay
Dặm gàu sửa gạc thay dây buộc sòng...
Canh ba tiếc giấc đương nồng
Em nghe chồng gọi ra đồng, dậy thôi
Hiên nhà vằng vặc trăng soi
Trao con mẹ giữ, con cười trong mơ
Bờ mương tràn mạ đang chờ
Tổ giao khoán tát kịp bừa buổi mai
Thâu đêm gàu tát miệt mài
Ruộng dềnh đủ nước, mặt trời vừa lên
Đường về chồng khẽ dặn em:
Tôi đi bừa vỡ, mình lên phát bờ
Song song vui bước về nhà
Con thơ reo đón, mẹ già chờ cơm
Mẹ cười: Mẹ thật là thương
Hai con hòa thuận sớm hôm dãi dầu
Vợ chồng tủm tỉm bảo nhau
Giữ sao hạnh phúc bền lâu trọn đời
Vun trồng đất nước đẹp tươi
Cho đàn con nhỏ vang trời hát ca
Trang 1 trong tổng số 10 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|