Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Trang 2 trong tổng số 4 trang • 1, 2, 3, 4
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Sắc áo mùa thu
Nắng vàng ửng rực nên thu chín tới
Lá vàng bay xao xác gió hòa reo
Màu hoàng yến áo dài bay trong gió
Em đi rồi tôi vẫn đứng nhìn theo
Bầu trời xanh gió dàn thêm rộng mãi
Áng mây buồn trôi tít tắp về xa
Thiên nhiên hát những cung đàn hoang dại
Cho tình người sâu thẳm hát lời ca
Thu chín tới, tâm hồn ai mở cửa
Mắt đen huyền đọng lại giữa lòng nhau
Em vẫn thế. Thu qua rồi... thu nữa
Yêu với đời mãi mãi có già đâu
Mùa thu chín, em đúng vừa độ chín
Nét dịu dàng mãnh liệt ẩn trong em
Màu vàng yến phập phồng bay với gió
Không một lời tình tự cũng thành quen
Nắng vàng ửng rực nên thu chín tới
Lá vàng bay xao xác gió hòa reo
Màu hoàng yến áo dài bay trong gió
Em đi rồi tôi vẫn đứng nhìn theo
Bầu trời xanh gió dàn thêm rộng mãi
Áng mây buồn trôi tít tắp về xa
Thiên nhiên hát những cung đàn hoang dại
Cho tình người sâu thẳm hát lời ca
Thu chín tới, tâm hồn ai mở cửa
Mắt đen huyền đọng lại giữa lòng nhau
Em vẫn thế. Thu qua rồi... thu nữa
Yêu với đời mãi mãi có già đâu
Mùa thu chín, em đúng vừa độ chín
Nét dịu dàng mãnh liệt ẩn trong em
Màu vàng yến phập phồng bay với gió
Không một lời tình tự cũng thành quen
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Cảm xúc hoa thanh long
Hoa thanh long trắng trong tinh khiết
Chẳng kiêu sa chẳng sắc màu riêng biệt
Chẳng cần chi hương tỏa dậy đất trời
Mà ngất say đằm thắm đấy người ơi
Một thoáng thanh long bất chợt trong tôi
Sao bỗng thấy bồi hồi day dứt quá
Tiếc thời gian đi qua đời vội vã
Chẳng biết đâu có hoa thanh long
Gặp hoa rồi một buổi sáng trời trong
Rực rỡ thanh long lung linh cánh tuyết
Lặng lẽ giọt sương trên mắt ai tạm biệt
Bâng khuâng người đi biết có hẹn ngày về
Nhớ thanh long và nhớ một miền quê
Hoa thanh long trắng trong tinh khiết
Chẳng kiêu sa chẳng sắc màu riêng biệt
Chẳng cần chi hương tỏa dậy đất trời
Mà ngất say đằm thắm đấy người ơi
Một thoáng thanh long bất chợt trong tôi
Sao bỗng thấy bồi hồi day dứt quá
Tiếc thời gian đi qua đời vội vã
Chẳng biết đâu có hoa thanh long
Gặp hoa rồi một buổi sáng trời trong
Rực rỡ thanh long lung linh cánh tuyết
Lặng lẽ giọt sương trên mắt ai tạm biệt
Bâng khuâng người đi biết có hẹn ngày về
Nhớ thanh long và nhớ một miền quê
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Nghe câu hát Huế
Huế mộng mơ dịu dàng trong câu hát
Những lời ru theo khúc nhạc trầm tư
Tiếng em gọi làm tôi buồn ngơ ngác
Như lời ca đêm Huế giữa trăng mờ
Huyền diệu thế Huế ơi tôi chưa gặp
Áo dài bay nghiêng nón bài thơ
Con thuyền nhỏ chở vầng trăng đầy ắp
Ánh vàng tan theo con sóng xô bờ
Tôi gặp em trong lời ca xứ Huế
Mơ bóng hình đứng đợi... tóc thề bay
Sông Hương ơi muôn đời em vẫn thế
Chảy êm đềm chung thủy đến thơ ngây
Đã bao lần tôi nghe câu hát ấy
Vẫn tưởng như mới thấy một lần đầu
Em có biết tình yêu như giòng chảy
Dịu dàng trôi thiêu đốt trái tim nhau
Câu hò Huế là lòng tôi nhắn gửi
Em không ưng xin trả lại câu hò
Cho muôn thuở những mối tình trông đợi
Muôn đời sau đôi lứa vẫn say sưa
Tôi nghe mãi lời ca không biết chán
Như yêu em năm tháng chẳng phai mờ
Như Hương giang chẳng bao giờ nước cạn
Và đôi bờ trao gửi nón bài thơ
Huế mộng mơ dịu dàng trong câu hát
Những lời ru theo khúc nhạc trầm tư
Tiếng em gọi làm tôi buồn ngơ ngác
Như lời ca đêm Huế giữa trăng mờ
Huyền diệu thế Huế ơi tôi chưa gặp
Áo dài bay nghiêng nón bài thơ
Con thuyền nhỏ chở vầng trăng đầy ắp
Ánh vàng tan theo con sóng xô bờ
Tôi gặp em trong lời ca xứ Huế
Mơ bóng hình đứng đợi... tóc thề bay
Sông Hương ơi muôn đời em vẫn thế
Chảy êm đềm chung thủy đến thơ ngây
Đã bao lần tôi nghe câu hát ấy
Vẫn tưởng như mới thấy một lần đầu
Em có biết tình yêu như giòng chảy
Dịu dàng trôi thiêu đốt trái tim nhau
Câu hò Huế là lòng tôi nhắn gửi
Em không ưng xin trả lại câu hò
Cho muôn thuở những mối tình trông đợi
Muôn đời sau đôi lứa vẫn say sưa
Tôi nghe mãi lời ca không biết chán
Như yêu em năm tháng chẳng phai mờ
Như Hương giang chẳng bao giờ nước cạn
Và đôi bờ trao gửi nón bài thơ
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Mùa xuân gõ cửa
Em mùa xuân nhẹ bước
Gõ cửa bác thời gian
Bác ơi xuân cháu đến
Sao chị đông chẳng tàn?
Em mùa xuân nhẹ bước
Gõ cửa bác thời gian
Bác ơi xuân cháu đến
Sao chị đông chẳng tàn?
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Đà Lạt mimosa
Anh nhấp ly cà phê
Chia xa Đà Lạt trong vị đắng
Mimosa óng vàng trong nắng
Chập chờn thông
Vì một tên hoa
Bõ công anh vượt chặng đường xa lắc
Se se tiết trời Đà Lạt
Những tia vàng ấp e trong sương mướt
Có những sắc hoa khiến lòng khao khát
Có những sắc hoa cho ta bình yên
Có những sắc màu chứa nhiều ẩn ức
Mimosa hương dịu nhẹ bên thềm
Đã đến tuổi không còn gì để luyến
Mimosa anh biết đến muộn rồi
Như tia nắng mong manh khi bóng xế
Như gợn mây phiêu lãng cuối trời
Xa Đà Lạt không hẹn ngày gặp lại
Có thể đây lần cuối trong đời
Xa Đà Lạt có điều gì tiếc nuối
Mimosa óng ánh những mặt trời
Xa Đà Lạt xa em trong vị đắng
Sao vẫn còn ngọt mãi ở bờ môi
Anh nhấp ly cà phê
Chia xa Đà Lạt trong vị đắng
Mimosa óng vàng trong nắng
Chập chờn thông
Vì một tên hoa
Bõ công anh vượt chặng đường xa lắc
Se se tiết trời Đà Lạt
Những tia vàng ấp e trong sương mướt
Có những sắc hoa khiến lòng khao khát
Có những sắc hoa cho ta bình yên
Có những sắc màu chứa nhiều ẩn ức
Mimosa hương dịu nhẹ bên thềm
Đã đến tuổi không còn gì để luyến
Mimosa anh biết đến muộn rồi
Như tia nắng mong manh khi bóng xế
Như gợn mây phiêu lãng cuối trời
Xa Đà Lạt không hẹn ngày gặp lại
Có thể đây lần cuối trong đời
Xa Đà Lạt có điều gì tiếc nuối
Mimosa óng ánh những mặt trời
Xa Đà Lạt xa em trong vị đắng
Sao vẫn còn ngọt mãi ở bờ môi
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Du xuân xứ Lạng
Tôi lại lên đây thăm xứ Lạng
Đào đỏ tươi đầy ắp sắc xuân
Dạo bước bên sông Kỳ Cùng uốn khúc
Đèn sáng soi bến nước lung linh
Đêm xứ Lạng một đêm vùng biên giới
Tận hưởng mưa ngàn và gió núi xôn xao
Thấy trong tôi một ký ức mênh mang
Hương hoa quế thơm nồng trong giấc ngủ
Động Tam Thanh, Nhị Thanh còn đó
Đêm chợ Kỳ Lừa tấp nập đông vui
Thăm đền Mẫu thắp nén nhang thơm cầu khấn cho đời
Luôn mang lại những điều tốt đẹp
Tôi lại lên đây thăm xứ Lạng
Đào đỏ tươi đầy ắp sắc xuân
Dạo bước bên sông Kỳ Cùng uốn khúc
Đèn sáng soi bến nước lung linh
Đêm xứ Lạng một đêm vùng biên giới
Tận hưởng mưa ngàn và gió núi xôn xao
Thấy trong tôi một ký ức mênh mang
Hương hoa quế thơm nồng trong giấc ngủ
Động Tam Thanh, Nhị Thanh còn đó
Đêm chợ Kỳ Lừa tấp nập đông vui
Thăm đền Mẫu thắp nén nhang thơm cầu khấn cho đời
Luôn mang lại những điều tốt đẹp
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Xuân
Tôi đứng lặng nhìn xuân bước tới
Lòng nghẹn lòng không viết nổi một vần thơ
Tháng năm trôi nghe lạc lõng bơ vơ
Bên vực thẳm thời gian tê tái nỗi
Tôi đứng lặng nhìn xuân bước tới
Lòng nghẹn lòng không viết nổi một vần thơ
Tháng năm trôi nghe lạc lõng bơ vơ
Bên vực thẳm thời gian tê tái nỗi
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Kim Bôi
Kim Bôi là chiếc chén vàng
Kim Bôi là thiếp là nàng trong thơ
Mướt xanh ngô mía đôi bờ
Sông Kim Bôi cứ hững hờ trêu tôi
Trèo lên vách núi xóm Đồi
Ghé qua cầu Lạng bồi hồi ngóng trông
Nắng lên lan tỏa cánh đồng
Bồng bềnh mây trắng ráng hồng lung linh
Em xinh trời đất cũng xinh
Nước pha khoáng chất cho mình tắm chung
Nơi đây tôi đã ba cùng
Với sinh viên với núi rừng Kim Bôi
Mai đây tôi phải xa rồi
Nhớ Kim Bôi cứ đứng ngồi không yên
Kim Bôi năm tới lại lên
Kim Bôi là chiếc chén vàng
Kim Bôi là thiếp là nàng trong thơ
Mướt xanh ngô mía đôi bờ
Sông Kim Bôi cứ hững hờ trêu tôi
Trèo lên vách núi xóm Đồi
Ghé qua cầu Lạng bồi hồi ngóng trông
Nắng lên lan tỏa cánh đồng
Bồng bềnh mây trắng ráng hồng lung linh
Em xinh trời đất cũng xinh
Nước pha khoáng chất cho mình tắm chung
Nơi đây tôi đã ba cùng
Với sinh viên với núi rừng Kim Bôi
Mai đây tôi phải xa rồi
Nhớ Kim Bôi cứ đứng ngồi không yên
Kim Bôi năm tới lại lên
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Tiếng vọng
Từ thẳm sâu hoang mạc đá Kẻ Bàng
Vọng tiếng vượn gọi đàn thời hỗn mang nguyên thủy
Tiếng tách vỡ lây lan của những chiếc lu sành sót trong hang đá
Tiếng những ngọn gió vô hình khao khát tìm nhau
Áp tai vào mạch đá tôi nghe
Những tiếng vọng xót lòng hơn muối xát
Khát, khát quá, nước, nước, nước...
Giọng con gái con trai
Ám vào đá thời gian không xóa được
Tiếng vọng gọi tôi về quá vãng
Khi mặt đất nơi đây bom thù làm dị dạng
Và những người con gái con trai chiến đấu giữ con đường
Sau một tiếng nổ trầm tất cả bị vùi chôn
Ngày ấy tôi còn ở xứ sở xa xăm
Rất xa cái chết
Đọc trang sách trong ngời ngời ánh tuyết
Ăn miếng bánh ngon không khét khói bom
Tôi đâu biết nơi đây hoang tàn khốc liệt
Giữa đường phẳng mà bước tôi hẫng hụt
Sao vòng vo quá nửa đời người tôi mới tới đây
Sao vẫn chưa về hỡi hồn thiêng các anh các chị
Sau hai mươi năm Nam Bắc sum vầy
Những ngọn gió vẫn tìm nhau vật vã
Những chiếc lu sành vẫn lây lan nứt vỡ
Tôi đứng đây trước hoang mạc Kẻ Bàng
Lắng tiếng gọi từ một phần tư thế kỷ
Như những tia hy vọng mong manh lách len qua kẽ đá
Tôi hiểu những giọt lệ lúc này chỉ là vô nghĩa
Khi trước tiếng gọi thiêng liêng kia chỉ biết cúi đầu
Những linh hồn còn kẹt dưới lòng sâu
Tầng đá nặng
Bước chân đi sao dễ!
Từ thẳm sâu hoang mạc đá Kẻ Bàng
Vọng tiếng vượn gọi đàn thời hỗn mang nguyên thủy
Tiếng tách vỡ lây lan của những chiếc lu sành sót trong hang đá
Tiếng những ngọn gió vô hình khao khát tìm nhau
Áp tai vào mạch đá tôi nghe
Những tiếng vọng xót lòng hơn muối xát
Khát, khát quá, nước, nước, nước...
Giọng con gái con trai
Ám vào đá thời gian không xóa được
Tiếng vọng gọi tôi về quá vãng
Khi mặt đất nơi đây bom thù làm dị dạng
Và những người con gái con trai chiến đấu giữ con đường
Sau một tiếng nổ trầm tất cả bị vùi chôn
Ngày ấy tôi còn ở xứ sở xa xăm
Rất xa cái chết
Đọc trang sách trong ngời ngời ánh tuyết
Ăn miếng bánh ngon không khét khói bom
Tôi đâu biết nơi đây hoang tàn khốc liệt
Giữa đường phẳng mà bước tôi hẫng hụt
Sao vòng vo quá nửa đời người tôi mới tới đây
Sao vẫn chưa về hỡi hồn thiêng các anh các chị
Sau hai mươi năm Nam Bắc sum vầy
Những ngọn gió vẫn tìm nhau vật vã
Những chiếc lu sành vẫn lây lan nứt vỡ
Tôi đứng đây trước hoang mạc Kẻ Bàng
Lắng tiếng gọi từ một phần tư thế kỷ
Như những tia hy vọng mong manh lách len qua kẽ đá
Tôi hiểu những giọt lệ lúc này chỉ là vô nghĩa
Khi trước tiếng gọi thiêng liêng kia chỉ biết cúi đầu
Những linh hồn còn kẹt dưới lòng sâu
Tầng đá nặng
Bước chân đi sao dễ!
Tập thơ: Từ mái trường mến yêu
Bạch Long Vĩ
Giữa biển khơi song em không cô đơn
Đến với em biết bao người tiêu biểu
Cô cử nhân thợ lặn ra đây nghiên cứu
Cô thanh niên xung phong mở những công trường
Anh lính trẻ hồn nhiên giữ chốt tiền phương
Người cán bộ kiên trung tăng cường cho đảo
Anh là nhà địa chất nên trông em rất trẻ
Tuổi Neogen em như mới chào đời
Nhưng giữa mênh mông sóng gió trùng khơi
Em trụ vững như thiên thần đá
Hướng về phía bắc biển Đông em cao đầu ngạo nghễ
Đứng hiên ngang em cắm mốc biển trời
Xác nhận chủ quyền cho tổ quốc giữa biển khơi
Mẹ hiền ở phương tây luôn tự hào về em đó
Xin chớ nghĩ về em chỉ là sóng gió
Mà nơi đây cũng say đắm hồn người
Những buổi thanh bình biển lặng trời trong
Con cá chỉ vàng đùa vui dưới nước
Uốn lượn quanh bồn san hô sáng rực
Không chịu kém tài cô thợ lặn giỏi giang
Đáy phẳng nước trong tựa cảnh thủy cung
Các chú bào ngư cũng xô nhau tìm đến
Tán lá bàng xanh đẹp hơn tranh vẽ
Quả chín vàng cho vị ngọt đậm say
Anh lính trẻ quê xa đến với đảo này
Đã gọi quả bàng là xoài của biển
Màn đêm buông phi lao reo gió lớn
Ngọn hải đăng quay sáng tỏ biển trời
Vút bay cao tiếng ai hát tuyệt vời
"Bạch Long Vĩ quê hương" đảo xanh thơ mộng
Anh ra đây anh chưa say sóng
Mà lại say em trên các lộ trình
Cám ơn nhiều em nhé đảo nhỏ xinh
Nhưng đã cho anh nhiều đá hơn tất cả
Anh mường tượng ngày mai sao rực rỡ
Quanh đảo xinh dầu khí sẽ vọt lên
Một cảnh thần kỳ sẽ xứng với tên em
Đuôi Rồng Trắng sẽ quẫy lên giữa biển
Mai anh về tạm xa em đảo nhé
Nhưng hãy tin anh vì quả đất tròn
Sẽ có một ngày anh trở lại cùng em
Em vẫn trẻ và đón anh vui vẻ
Mai anh về giữa thủ đô đất mẹ
Chiều buông rơi chắc lại nhớ về em
Vĩnh hằng em nhỏ đảo xinh
Tên em mang nặng biển tình ái nhân
Giữa biển khơi song em không cô đơn
Đến với em biết bao người tiêu biểu
Cô cử nhân thợ lặn ra đây nghiên cứu
Cô thanh niên xung phong mở những công trường
Anh lính trẻ hồn nhiên giữ chốt tiền phương
Người cán bộ kiên trung tăng cường cho đảo
Anh là nhà địa chất nên trông em rất trẻ
Tuổi Neogen em như mới chào đời
Nhưng giữa mênh mông sóng gió trùng khơi
Em trụ vững như thiên thần đá
Hướng về phía bắc biển Đông em cao đầu ngạo nghễ
Đứng hiên ngang em cắm mốc biển trời
Xác nhận chủ quyền cho tổ quốc giữa biển khơi
Mẹ hiền ở phương tây luôn tự hào về em đó
Xin chớ nghĩ về em chỉ là sóng gió
Mà nơi đây cũng say đắm hồn người
Những buổi thanh bình biển lặng trời trong
Con cá chỉ vàng đùa vui dưới nước
Uốn lượn quanh bồn san hô sáng rực
Không chịu kém tài cô thợ lặn giỏi giang
Đáy phẳng nước trong tựa cảnh thủy cung
Các chú bào ngư cũng xô nhau tìm đến
Tán lá bàng xanh đẹp hơn tranh vẽ
Quả chín vàng cho vị ngọt đậm say
Anh lính trẻ quê xa đến với đảo này
Đã gọi quả bàng là xoài của biển
Màn đêm buông phi lao reo gió lớn
Ngọn hải đăng quay sáng tỏ biển trời
Vút bay cao tiếng ai hát tuyệt vời
"Bạch Long Vĩ quê hương" đảo xanh thơ mộng
Anh ra đây anh chưa say sóng
Mà lại say em trên các lộ trình
Cám ơn nhiều em nhé đảo nhỏ xinh
Nhưng đã cho anh nhiều đá hơn tất cả
Anh mường tượng ngày mai sao rực rỡ
Quanh đảo xinh dầu khí sẽ vọt lên
Một cảnh thần kỳ sẽ xứng với tên em
Đuôi Rồng Trắng sẽ quẫy lên giữa biển
Mai anh về tạm xa em đảo nhé
Nhưng hãy tin anh vì quả đất tròn
Sẽ có một ngày anh trở lại cùng em
Em vẫn trẻ và đón anh vui vẻ
Mai anh về giữa thủ đô đất mẹ
Chiều buông rơi chắc lại nhớ về em
Vĩnh hằng em nhỏ đảo xinh
Tên em mang nặng biển tình ái nhân
Trang 2 trong tổng số 4 trang • 1, 2, 3, 4

» Sưởi ấm tình quê
» Từ mái trường mến yêu
» Cám ơn ngục tù
» Buồn tàn thu
» Nghe tiếng gà trên điểm chốt
» Từ mái trường mến yêu
» Cám ơn ngục tù
» Buồn tàn thu
» Nghe tiếng gà trên điểm chốt
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|