Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Trang 1 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Sang thế kỷ
Sang thế kỷ với con tàu quá rộng
Hoa hồng sang, gai nhọn cũng sang
Tay vun cây và bão dập mùa màng
Sông ôm sóng cả bên bồi bên lở
Thương cảm, phản thùng, khoan dung, thớ lợ
Vé trên tay thanh thản bước lên tàu
Kẻ chậm chân có thể là mây nõn
Mải ngu ngơ với chim mới ra ràng
Kẻ chậm chân có thể là anh nữa
Trái tim cồng kềnh thơ phú đa mang
Sang thế kỷ với con tàu quá rộng
Hoa hồng sang, gai nhọn cũng sang
Tay vun cây và bão dập mùa màng
Sông ôm sóng cả bên bồi bên lở
Thương cảm, phản thùng, khoan dung, thớ lợ
Vé trên tay thanh thản bước lên tàu
Kẻ chậm chân có thể là mây nõn
Mải ngu ngơ với chim mới ra ràng
Kẻ chậm chân có thể là anh nữa
Trái tim cồng kềnh thơ phú đa mang
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Nghẹn
Thế kỷ trôi qua
Còn nguyên đại dương ở phía dưới con tàu
Cỏ bao phen phải làm lại từ đầu
Ta im lặng vì quá nhiều mây trắng
Có gì mới? Ngày đi hay cát đến?
Có gì vui? Gió thổi lấy lòng cây
Có gì bền? Nhân nghĩa có còn đây?
Ta im lặng vì quá nhiều mây trắng
Thế kỷ trôi qua
Còn nguyên đại dương ở phía dưới con tàu
Cỏ bao phen phải làm lại từ đầu
Ta im lặng vì quá nhiều mây trắng
Có gì mới? Ngày đi hay cát đến?
Có gì vui? Gió thổi lấy lòng cây
Có gì bền? Nhân nghĩa có còn đây?
Ta im lặng vì quá nhiều mây trắng
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Những người đi lại phía tôi
Những người đi lại phía tôi
Bao nhiêu bóng mát một lời lá bay
Mặc ai xô dạt mỗi ngày
Múc đau lòng giếng vẫn đầy sao hôm
Những người đi lại phía tôi
Bao nhiêu bóng mát một lời lá bay
Mặc ai xô dạt mỗi ngày
Múc đau lòng giếng vẫn đầy sao hôm
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Thấy
Đụng một kẻ ngấm đủ mặt cái ác
Sống một ngày lội qua cả kiếp người
Ăn nói khó hơn yêu ghét khó hơn
Đi suốt ngày đời vẫn nguyên chỗ cũ
Đố kỵ gian manh thấp khớp tháo dạ
Tháng ba đầu cành hoa bưởi còn kia
Va quệt và xây xát
Nhân tình lầm lũi đi
Đụng một kẻ ngấm đủ mặt cái ác
Sống một ngày lội qua cả kiếp người
Ăn nói khó hơn yêu ghét khó hơn
Đi suốt ngày đời vẫn nguyên chỗ cũ
Đố kỵ gian manh thấp khớp tháo dạ
Tháng ba đầu cành hoa bưởi còn kia
Va quệt và xây xát
Nhân tình lầm lũi đi
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Mồ hôi đón ngõ
Đôi luống thời gian
Ai ải mùi đời
Hì hục câu thơ
Gieo chỗ không người
Tấm chăn ngôn từ
Dày sao không ấm
Thi nhân dậy chưa
Gà đang chuyển sớm
Đôi luống thời gian
Ai ải mùi đời
Hì hục câu thơ
Gieo chỗ không người
Tấm chăn ngôn từ
Dày sao không ấm
Thi nhân dậy chưa
Gà đang chuyển sớm
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Ngẫu cảm
Thu hết mọi tiếng chuông thành một sắc áo vàng
Cõi thiện xa xăm câu kinh vượt dốc
Bao nhiêu kỳ quan che không kín những gì lầm lạc
Mây vừa đi vừa ngoái lại trông người
Thu hết mọi tiếng chuông thành một sắc áo vàng
Cõi thiện xa xăm câu kinh vượt dốc
Bao nhiêu kỳ quan che không kín những gì lầm lạc
Mây vừa đi vừa ngoái lại trông người
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Cặn lắng
Cống rãnh thở nhồn nhột dưới nách đêm
Những đàn sên lết đi sau một ngày mỏi mệt
Cặn lắng
Cặn lắng
Tôi cố lách qua cặn lắng của đời mình
Dưới đáy cốc của hy vọng
Cống rãnh thở nhồn nhột dưới nách đêm
Những đàn sên lết đi sau một ngày mỏi mệt
Cặn lắng
Cặn lắng
Tôi cố lách qua cặn lắng của đời mình
Dưới đáy cốc của hy vọng
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Người làm mùa
Những gié vàng lại tụ hội vàng tươi
Mùa hoàn hảo. Thiên nhiên bày kiệt tác
Sao với ta vẫn chỉ vài nét phác
Tẩy xóa hoài người vẽ mãi chưa xong?
Những gié vàng lại tụ hội vàng tươi
Mùa hoàn hảo. Thiên nhiên bày kiệt tác
Sao với ta vẫn chỉ vài nét phác
Tẩy xóa hoài người vẽ mãi chưa xong?
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Một lời
Một lời như thể mái chèo
Khi gãy cán đã bao người cập bến
Một lời như thể lưỡi cưa
Khi nghĩ lại bao thân cây đã đổ
Một lời như thể giếng thơi
Soi trong đất lại thấy trời ở trong
Một lời như thể mái chèo
Khi gãy cán đã bao người cập bến
Một lời như thể lưỡi cưa
Khi nghĩ lại bao thân cây đã đổ
Một lời như thể giếng thơi
Soi trong đất lại thấy trời ở trong
Tập thơ: Thương lượng với thời gian
Bóng mát
Tôi như cây biết giấu lá vào đâu
Giữa gió bụi cõi người
Nếu giấu lá thì còn đâu bóng mát
Bóng mát mà không che nổi chính tôi
Tôi như cây biết giấu lá vào đâu
Giữa gió bụi cõi người
Nếu giấu lá thì còn đâu bóng mát
Bóng mát mà không che nổi chính tôi
Trang 1 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|