Đểu

Trang 5 trong tổng số 6 trang Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Go down

Đểu - Page 5 Empty Những cô gái yêu con trai đồng tính

Bài gửi by Admin Sun Mar 19, 2023 2:16 pm

Những cô gái yêu con trai đồng tính

M của tôi vốn dĩ là một cô gái thông minh và bước ra đời sớm. M làm bánh rất ngon, nhà ở khu Dương Bá Trạc sát nhà cũ của tôi. M đem lòng yêu chàng lớp trưởng. M rung động khi thấy chàng năng nổ, mồm miệng nhanh nhảu, rất hay đứng ra tổ chức những cuộc thi cho lớp. Tôi cũng có lần gặp anh chàng đó. Và ở anh, có một nét mỏng manh rất dễ nhận ra. Trong điệu bộ và cách nói chuyện nữa. Tôi quay lại nhìn M, tôi vừa buồn cười vừa thấy thương bạn. Đã mấy lần tôi sém buột miệng hỏi thẳng:

- Ủa, mày không thấy nó rành rành là... hả?

Mà nghĩ kỹ lại thôi. Vài năm sau gặp lại. Tôi nghĩ chúng tôi đã lớn, có thể nói chuyện thẳng thắn với nhau. Tôi hỏi về chàng. Nàng vẫn thích chàng. Và nàng thỏ thẻ:

- Tao biết nó gay lâu rồi mà.

Điều gì ở một chàng gay hấp dẫn phụ nữ đến vậy? Chàng rất đẹp trai. Vì chàng rất biết cách chăm sóc bản thân mình. Chàng cao ngạo. Chẳng bao giờ chàng liếc nhìn phụ nữ nên luôn có một nét lạnh lùng thường trực. Mà càng lạnh lùng thì con gái càng mê. Chàng tâm lý. Chàng có thể ngồi nghe bạn nói hàng giờ liền và tư vấn đủ thứ trên đời cho bạn. Chàng thoải mái. Chàng sẽ mua thuốc tránh thai cùng bạn, hay lê la cùng bạn hàng giờ để mua những thứ trời ơi đất hỡi của con gái. Chàng nam tính, đúng, thậm chí là siêu nam tính. Không phải trai đồng tính nào cũng ẻo lả. Chàng có quá nhiều ưu điểm. Nhưng những ưu điểm đó không đủ lớn để che lấp đi một sự thật phũ phàng: Chàng không thể yêu bạn. Cuộc đời này rất trớ trêu. Những chàng trai hoàn hảo e là chỉ có trên phim. Mà khối chàng diễn viên diễn đạt vai ấy trên phim cũng đã là gay rồi! Những cô gái quanh tôi, rất nhiều cô thích lao đầu vào yêu những chàng trai đồng tính, rồi cuối cùng phải chấp nhận hai chữ người thương thay cho người yêu.

Vì cũng là đồng hành, cũng có thể ôm lấy nhau, nhưng không thể có cảm giác hòa quyện giữa hai tâm hồn nồng nhiệt. Cũng chia sẻ, tâm sự, nhưng chỉ có thế, không thể đến gần hơn, chỉ cần một vòng tay hay một chiếc hôn đã có thể xóa đi tất cả muộn phiền. Cũng quan tâm, quan tâm đến những điều vụn vặt, nhưng rồi bạn vẫn phải trả anh ấy lại với cuộc sống thật của anh ấy mà thôi. Một số cô tôi biết đã từng mơ ước lấy người ấy làm chồng. Vâng, chấp nhận luôn một người đồng tính làm chồng, miễn sao được kề cạnh. Còn các anh đồng tính, sẵn sàng gật đầu để các cô làm bình phong cho gia đình và xã hội khỏi nghi kỵ. Nhưng, đó chỉ là những thỏa thuận, không phải tình yêu. Trong khi hôn nhân rất cần phải có tình yêu. Những thỏa thuận đó khi vỡ ra sẽ làm rất nhiều người đau lòng. Vì thế giới này phẳng lắm, nào có ai giấu ai được cái gì lâu. Đến giờ tôi mới hiểu tại sao có người từng nói tình yêu một phía không thể gọi là tình yêu. Bạn sẽ hỏi tôi, ôi thời gì mà toàn gay với les thế này?

Nếu đã lỡ yêu, bạn phải làm thế nào? Cô bạn nhỏ của tôi đã nói về người yêu (một chàng gay) với vẻ mặt tự hào. Cô ấy đã chọn làm bạn, thay vì tiếp tục yêu như cũ. Vì sau nhiều chuyện, cô ấy hiểu ra rằng, những rung động thực sự sẽ chỉ đến khi trái tim nhìn thấy điều phù hợp với mong muốn của nó. Việc cố chấp yêu một người đồng tính sẽ gây tổn thương cho bạn và khó xử cho chàng. Điều đó cũng ngăn cản bạn đến với người đàn ông thật sự dành cho bạn sau này. Là bạn bè, không tốt hơn sao, bạn sẽ còn chàng mãi mãi.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Tha thứ

Bài gửi by Admin Sun Mar 19, 2023 5:19 pm

Tha thứ

Tôi từng giận một người bạn bảy năm. Bạn có từng như thế? Đó là vì một hôm tôi chợt nghe thằng bạn thân nhất chê dàn máy vi tính nhà tôi là đồ bỏ. Không cần biết nó nói đùa hay thật. Không quan tâm nó nói vậy là có ý gì. Tôi không thèm nhìn mặt nó đến nay ngót nghét đã bảy năm. Tôi đã không nhớ đến những lúc cùng nhau chơi một trò game, đã không nhớ những khi không có ai thèm đếm xỉa tới, chỉ có hai đứa đi cùng nhau thế nào, quên cả những buổi ăn trưa không có tiền thì bạn trả giùm. Chỉ vì một câu nói... Mẹ tôi là một người coi trọng quá khứ. Bà thường nhớ và nhớ rất lâu những gì đã diễn ra. Bà có thể kể thao thao về những lúc đói khổ đã bị đối xử như thế nào, về chuyện dì hai đã sai vặt tôi ra sao, dì út ghét bỏ tôi thế nào. Lúc đó tôi cười:

- Con chẳng nhớ, mà nhớ cũng chẳng làm gì, sao mẹ thù dai vậy?

Mẹ tôi không nhìn mặt hai dì của tôi lâu rồi. Họ cũng phá sản, nợ nần lâu rồi. Đến bây giờ họ cũng chẳng đến nhà tôi làm gì nữa, mẹ cấm cửa. Bà ngoại thì thương con, không bỏ đứa nào, nên khi mẹ tôi bảo bà lên ở cùng nhà tôi, bà từ chối. Mẹ giận cả bà. Tôi bảo:

- Mẹ cũng chẳng giận ngoại được mấy năm nữa đâu, coi chừng sau này tiếc.

Trái tim con người nhỏ lắm. Nhỏ hơn chúng ta tưởng rất nhiều. Một câu chuyện vui không làm tôi nhớ bằng một câu chuyện buồn. Người làm ta cười không khiến ta nhớ bằng người làm ta khóc. Chính vì vậy, sẽ thật khó khi quyết định tha thứ cho ai, cho điều gì hoặc cho chính mình. Nhưng chẳng bao giờ người ta tự hỏi, liệu những chấp nhất đó có làm cho mình sống thoải mái hơn, hay chính nó đang tước đi niềm hạnh phúc mình đang có? Khi có thể trả lời được câu hỏi này, bạn sẽ thấy mọi thứ oán hờn hóa ra thật vô nghĩa. Nói như trong phim thì đời người có mấy cái mười năm. Sao ta uổng phí thời gian để trách hờn những điều vốn không thay đổi được? Tôi tìm cách làm huề với bạn tôi nhiều lần. Mà không thể. Thời gian trôi qua, tôi đã khác, nó đã quá khác. Có muốn cũng không thể bắt cùng một nhịp như tình bạn trước đây. Tôi lỡ mất chặng đường lớn khôn cùng người bạn thân của tôi chỉ để mang lấy một gánh nặng suốt bảy năm. Và nhìn lại, tôi không những chỉ mất bảy năm mà mất luôn cả bạn.

Tha thứ là sự luyện tập của trái tim. Chỉ cần ta biết cách nới rộng trái tim ra, ta sẽ có được sức chịu đựng tuyệt vời. Theo khoa học, cứ mười lăm phút, máu và các tế bào trong não sẽ được thay mới dần một lần. Tức là cảm xúc tại thời điểm đó không bao giờ là mãi mãi. Giận rồi sẽ giận nhiều hơn, hoặc ít đi, hoặc đổi lại thành yêu thương chỉ sau vài phút. Chỉ là ta có đủ bản lĩnh để hiểu và chuyển hóa năng lượng xấu thành tốt hay không. Một thanh niên sau thời gian tu hành đã quyết định nghỉ tu để ăn chơi lêu lổng và trở thành kẻ phóng đãng, phong lưu trong nhiều năm. Một hôm anh tỉnh ngộ, muốn quay về tu hành. Anh bèn tìm đến vị sư phụ ngày xưa. Vị sư phụ giận anh, bảo là:

- Nhà ngươi muốn tu hành? Không được nữa...

Rồi ông chỉ ra cái bàn đá ngoài sân nói:

- Chỉ trừ khi bàn đá nở đầy hoa.

Anh thất vọng ra về. Sáng hôm sau, vị sư giật mình khi thấy chiếc bàn đá nở đầy hoa ngũ sắc. Ông hiểu ra mình đã sai, bèn đi tìm chàng trai, nhưng không thể. Và bàn đá cũng chỉ nở hoa một ngày. Không có lỗi lầm nào trên đời là không thể hối cải. Chỉ cần biết ăn năn, tức là đã rất đáng được tha thứ. Lòng hối lỗi là một kỳ quan. Và ta sẽ đập nát kỳ quan đó bằng một trái tim lạnh lùng bỏ mặc.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Hẹn yêu

Bài gửi by Admin Mon Mar 20, 2023 5:53 am

Hẹn yêu

Trong bộ phim Letters to Juliet, ngoài những cánh đồng rộng thênh thang và khung trời mộng mơ của vùng Verona nước Ý, cô gái trẻ người Mỹ do Amanda Seyfried thủ vai đã tìm thấy một hành trình thú vị. Cô ấy nhìn thấy một bức tường, với đầy thư trên đó. Những người đau khổ vì tình yêu đã đến và viết những lời tâm sự lên đó. Và có những con người hằng ngày vẫn làm công việc đến lấy thư về và trả lời. Sau đó cô ấy cũng hứng thú tham gia vào công việc trả lời thư tình yêu cho những con người đau khổ. Và cô ấy phát hiện ra một lá thư đã được gửi từ cách đó mấy chục năm. Người phụ nữ gửi thư ấy giờ đã già. Nhưng chỉ với một lần liên lạc, Amanda đã gọi được người phụ nữ ấy đến Verona, và cả hai cùng làm một việc động trời: Đi tìm lại chàng Romeo của bà ấy. Tôi sẽ không kể hết hành trình này. Vì bạn nên xem DVD để thấy hết nét đẹp của phim. Tôi chỉ không ngừng thắc mắc về tình yêu tồn tại mãi qua nhiều năm tháng của những con người đó.

Những trái tim không hẹn, nhưng cũng không bao giờ lỗi hẹn nếu có cơ hội được nhìn thấy nhau một lần. Khoa học chứng minh, tình yêu kéo dài ba năm. Còn niềm đau vì tình yêu sẽ nguôi ngoai sau bốn mươi hai ngày. Và cái gì lặp đi lặp lại hai mươi mốt lần thì sẽ trở thành thói quen. Những con số khoa học khô khan này không nói lên điều gì. Vì tôi biết những chuyện tình dài hơn ba năm. Những nỗi đau dài hơn bốn mươi hai ngày và cả những thói quen phải rời xa dù lòng không hề muốn, vì những người tôi chờ không bao giờ đến. Còn những người đang đến, tôi chẳng chờ. Tôi có rất nhiều cái hẹn. Cái hẹn trong lưu bút của một người bạn về việc sẽ gặp lại nhau khi cả hai đứa đã thành đạt. Cái hẹn của người thầy rằng hãy trở về khi con có thể. Cái hẹn với một người sắp đi xa là sẽ thương nhau mãi nhưng tôi chưa có một cái hẹn yêu nào đủ để lòng thấy ấm áp cho một mùa yêu thương đang về. Yêu sao lại phải hẹn? Tôi rất cần một cái hẹn yêu để lòng từ tốn và nhẫn nại hơn chút nữa.

Bạn có nhớ cô gái trong bài hát Bảy ngày đợi mong không? Một cái hẹn yêu, có thể tôi sẽ chờ, có khi người tôi yêu sẽ đến muộn, hoặc sẽ lỗi hẹn. Nhưng đó cũng là cơ hội để tôi suy nghĩ nhiều hơn, yêu nhiều hơn, cảm thấy tình yêu trọn vẹn và lâu dài hơn. Hẹn như vậy dễ thương hơn quen nhau vài tuần, nắm tay vài giờ, nằm cạnh nhau một đêm và sáng mai đường ai nấy bước. Thật may là tôi đã tìm thấy bài học của tôi. Vì nếu không, tôi sẽ tiếp tục là một sinh viên thi rớt mãi bộ môn Yêu văn minh và sẽ không bao giờ tốt nghiệp. Yêu phải văn minh. Biết chờ đợi cho tình yêu chín chắn và không vồn vã lao vào khiến người khác e ngại cũng là văn minh. Cuối phim Amanda đã tìm thấy tình yêu của mình. Đó là cháu trai của người đàn bà đi tìm chàng Romeo đó. Anh ấy đi theo bà, và không thôi cãi nhau với Amanda về quyết định điên khùng đó. Không hẹn mà gặp. Đó là cái hẹn yêu dễ thương nhất trên đời.

Một nửa của tôi và của bạn đang ở đâu, trông người ấy thế nào? Không biết! Vì ta chưa có. Nhưng tôi chắc người đó cũng đang trên đường đi tìm chúng ta, như ta đang đi tìm người đó. Có lẽ sớm mai, tôi sẽ gặp nhiều người hơn. Nhiều người cũng sẽ đến gặp tôi. Một trong số họ sẽ ngỏ ý với tôi và tôi sẽ nói rằng: Cho tôi một cái hẹn yêu nhé!

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Thời gian để yêu

Bài gửi by Admin Tue Mar 21, 2023 7:43 am

Thời gian để yêu

Hôm qua tôi nghe tin má Kim Ngọc qua đời. Tôi nhớ cái tuồng Bóng hồng sa mạc, tuồng cải lương mà mẹ tôi và tôi hay nghe trong những lúc ngủ trưa. Giờ thì tiếng còn đó, mà người đã về với cát bụi. Tôi nói gì về điều này hay bất cứ ai nói về điều này cũng sẽ chỉ là sáo ngữ. Nhưng từ sự ra đi của người nghệ sĩ đó, tôi giật mình nhận ra nhiều thứ. Thời gian má sống trên đời là sáu mươi bảy năm. Tôi đã hai mươi ba, nghĩa là đã đi qua một phần ba cuộc đời mình. Chúng ta đã làm được gì? Đã có những gì? Đã mất những gì? Và đã biết yêu cuộc sống này chưa? Não chúng ta có mười hai bộ luật. Một trong đó là: Chỉ nhớ và tập trung vào những gì bạn say mê. Khoa học đã nói và chứng minh như vậy, nhưng chúng ta còn e dè với nhiều thứ lắm. Chúng ta không dám thi vào nghành nghề mình thích, vì ba mẹ chúng ta bảo phải làm nghề khác nó mới sang. Chúng ta không dám hát trên đường đi về nhà, vì sợ người đi đường nói chúng ta bị khùng.

Chúng ta không dám bước xuống xe đỡ giúp một người té xe, vì chúng ta nghĩ sẽ có người làm điều đó thay mình. Tôi đi mua bánh mì. Tôi thấy anh chàng bán bánh mì có những điệu bộ rất dễ thương. Anh tung hứng ổ bánh, tay chân liến thoắng, xịt tương ớt thôi mà cũng có dáng vẻ một nghệ sĩ. Đó là điều anh ấy say mê, cho dù chỉ là công việc phải làm để kiếm sống. Ai dám bảo nghề của anh là thấp hèn, là không nghệ thuật? Thời gian để yêu. Vâng. Tôi thích lắm cái tựa đề này của nhạc sĩ Đỗ Bảo. Thời gian là để yêu bạn à! Yêu đời, yêu người, yêu bạn bè, gia đình, yêu những gì bạn làm. Yêu chính bản thân mình nữa. Đó là điều quan trọng nhất. Tôi viết những dòng này vì đã là lúc tôi đứng lên mạnh mẽ sau những suy sụp. Tôi bắt đầu chăm sóc tâm hồn, cơ thể và lắng nghe những tiếng nói tâm hồn mình. Tôi chợt thấy chính tôi cũng chưa hoàn toàn hiểu hết về con người mình, vậy thì làm sao dám hiểu một ai khác? Hãy tung mền và thôi biếng nhác, ngoài kia nắng đã về.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Nhảy ùm xuống nước

Bài gửi by Admin Tue Mar 21, 2023 4:48 pm

Nhảy ùm xuống nước

Những ngày trời lạnh, nếu đi bơi, đứng trên thành hồ bơi quan sát xung quanh sẽ thấy có ba biểu hiện. Một: Vớt nước vẩy vẩy lên người cho da thịt quen dần với cái lạnh, sau đó mới xuống bơi. Hai: Khởi động cho nóng người, chạy lòng vòng, thọc bàn chân xuống trước, rồi tới đùi, tới chỗ cao hơn đùi xíu xuống cho quen trước rồi mới để nước ngập hết người. Ba: Nhảy ùm xuống nước mà bơi, không quan tâm tới những chuyện khác. Tôi đọc một cuốn sách. Người ta nói ngần ấy biểu hiện cũng chia làm các loại người khác nhau. Một: Luôn chuẩn bị sẵn sàng, làm mọi chuyện chậm rãi và thận trọng hoặc bỏ cuộc từ đầu. Hai: Lao vào việc, nhưng hay do dự và đắn đo, không quyết đoán. Ba: Có bất cứ khó khăn gì cũng lao vào, làm hết lòng mà quên đi mệt nhọc. Trong ba cách xuống nước ở hồ bơi, người ta nghĩ với hai cách đầu sẽ giúp cơ thể không bị lạnh, nhưng thực ra cách thứ ba mới là cách tốt nhất để không bị lạnh.

Vì khi bạn nhảy ùm xuống nước, tập trung tổng lực cho việc bơi lội, bạn sẽ mau chóng quên đi cái lạnh. Còn hai cách đầu là hai cách khiến bạn cảm nhận cái lạnh một cách từ từ, vì thấy lạnh từ từ như vậy, ý chí sẽ nhát sợ hơn, thậm chí lạnh quá sẽ bỏ cuộc không bơi nữa. Cho nên, gặp bất cứ chuyện gì, khó khăn gì hay thậm chí là tai họa, không nên ngồi tập làm quen từ từ với áp lực, mà phải không ngừng lao vào áp lực, vừa lao vào vừa động não rồi tìm cách cân bằng mọi thứ. Rồi bạn sẽ thấy cái hạnh phúc của sự vẫy vùng, nhất là khi nhìn người khác còn đang run rẩy sợ lạnh trên bờ.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Khoảng chờ trong chiếc kén

Bài gửi by Admin Tue Mar 21, 2023 7:25 pm

Khoảng chờ trong chiếc kén

Chở bạn đi trên đường, bất giác phỏng vấn ngắn khi xe chạy gần tới chợ Bến Thành:

- Này, đố anh tại sao người ta có thể ngồi chờ một ai đó mấy tiếng đồng hồ không sao, mà chờ đèn đỏ có vài giây đã thấy bực bội?

Anh bạn tôi ngẩn người không hiểu.

- Chạy xe là tư thế đi không ngừng, và khi người ta bị bắt buộc phải dừng lại một việc gì đó đang làm mà người ta không muốn, dĩ nhiên sẽ phải bực thôi.

Cũng như câu chuyện này. Một người con trai đang dạo chơi trong vườn chợt nhìn thấy một con bướm đang cố sức thoát khỏi cái kén của mình. Trông nó đến là tội nghiệp vì cái kén quá chật để thoát ra. Chàng trai động lòng thương, bèn dùng hai ngón tay rạch cái kén ra để con bướm dễ dàng thoát khỏi cái kén. Nhưng trời ơi, đôi cánh của nó yếu ớt và bèo nhèo, không thể cất lên không trung được. Và ít lâu sau thì một bầy kiến đến tha nó đi. Chính những giây phút nỗ lực trong cái kén, ngỡ là khó khăn vất vả, nhưng sẽ cho nó một đôi cánh khỏe mạnh khi tung trời. Đó là một khoảng lặng cần phải có trước khi đạt được điều nó mong muốn. Và sự chờ đợi, theo một cách nói nào đó, chính là vị thuốc đắng dã không biết bao nhiêu tật. Bởi cái gì cũng có thời điểm của nó, như trái cây chín rồi mới mỏng cuống mà rơi về đất.

Người ta cho rằng hạnh phúc mà cứ phải kiếm tìm, chờ đợi thì nào còn gọi là hạnh phúc. Nhưng ta không nên gọi đó là chờ đợi, hãy xem đó là một khoảng lặng để học cách biết trước những gì sẽ xảy ra, và rồi một ngày tung trời lộng gió, ta sẽ cám ơn những khoảng chờ không vô nghĩa.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Stress

Bài gửi by Admin Wed Mar 22, 2023 1:40 pm

Stress

Trong những cuộc nói chuyện của giới trẻ ngày nay, người ta hay khoe là người ta bận rộn. Rằng là hôm nay tôi phải họp, phải làm thêm giờ, còn dự án chưa xong... Rồi vò đầu bứt tai, trời ơi áp lực quá. Người đối diện cũng không vừa, cũng nói là đang bận lắm, không rảnh để làm gì cả, cuộc cà phê này chỉ là thời điểm hiếm hoi để thư giãn. Dần dần, stress trở thành một cái mác sang trọng cho những người trẻ thích thể hiện mình bận rộn. Còn tôi, tôi không bận, ở nhà mà rảnh là sẽ coi phim bộ, đi làm xong chỉ muốn về nhà chơi với ba con cún, cuối tuần nào cũng có bạn qua nhà nấu ăn. Tui không quá bận, vậy tui không trẻ và không giỏi? Nếu ai đó nói với bạn rằng họ đang nghiện stress hoặc stress là một điều tích cực, thúc đẩy bạn làm việc thì cứ yên tâm nhé, đó là lừa dối và ảo tưởng. Về cơ bản, stress là một thứ không lành mạnh, nó mách bạn rằng có gì đó phải thay đổi hoặc có gì đó phải tìm hiểu.

Trạng thái này mang đến cảm giác khó chịu, tiêu cực và đôi khi là đau đớn về cảm xúc, tinh thần, thể xác. Có mấy ai trên đời này biết rằng, chỉ cần một suy nghĩ tiêu cực thôi cũng đã đủ để tàn phá hệ thống miễn dịch của cơ thể bạn? Nói dễ hiểu xíu nữa, khi bạn đưa tay vào lửa, bạn cảm thấy gì? Đau! Và bạn rụt tay lại. Từ trong trí não của bạn lập tức phát đi tín hiệu cho bạn hiểu là bạn sẽ không làm điều đó một lần nữa. Và bạn tin vào điều ấy. Còn với stress, vì bạn đã được người ta tiêm vào đầu rằng stress là tích cực, nên bạn không lắng nghe cơ thể về sự cảnh báo cho những đau đớn stress gây ra nữa. Cứ thế, stress lớn dần trong bạn, và trở thành một quả bom nổ chậm chết người. Một số người khác nghiện stress do nghiện cảm giác giận dữ mà stress mang lại, sự đạp đổ, đập bàn đập ghế và tàn phá kích thích cơ thể sản sinh ra một thành phần tạo nên hợp chất gây nghiện.

Tôi nói những chuyện này là vì tôi nhắn tin rủ bạn tôi đi chơi, thấy ai cũng trả lời là bận, tôi biết, có ít nhất phân nửa trong số đó là nói dối. Bận rộn nghĩa là đang đến gần với stress, stress nghĩa là đang đến rất gần với sự tổn thương. Tại sao vậy? Tôi chỉ đang kiếm người đi chơi, chứ đâu có phải mở một cuộc thi tranh giành mức độ tổn thương cơ chứ?

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Việc tốt tưởng tượng

Bài gửi by Admin Wed Mar 22, 2023 4:47 pm

Việc tốt tưởng tượng

Con hẻm chật hẹp đang sửa chữa. Đất đá bị xới tung hết lên, bùn sình lầy lội. Có một phụ nữ và đứa con gái đang đẩy chiếc xe ba bánh khó nhọc qua đoạn đường đó. Vì sức yếu nên chị ta đẩy không nhanh, cô bé ngồi trên xe cũng đang gắn sức phụ chị ta. Tôi bị kẹt xe trong con hẻm đó với họ. Tôi nghĩ trong đầu. Bây giờ tôi sẽ dừng xe lại, và phụ họ một tay qua đoạn đường này, vậy là họ qua được, tôi cũng sẽ qua nhanh. Nhưng tôi vừa nghĩ xong thì họ đã đẩy được xe qua chỗ đó bằng chính sức của họ. Tôi đành chạy tiếp. Đường đi làm cũng đang bị sửa. Mà khu nhà tôi thì ngập nước khỏi chê. Chiếc xe ba gác lọt một bánh xuống một cái ổ gà. Giao thông khu vực đó đột ngột bị dừng lại. Cái xe ba gác lớn quá, nó chắn giữa đường. Hai lượt xe đi, về kẹt cứng. Người ta thi nhau bấm còi, than phiền, cau mày. Người đàn ông chủ xe ba gác tiếp tục ráng sức đẩy xe lên, nhưng không thể. Xe bị lún sâu quá, mà sức ông ta có hạn. Tôi nghĩ trong đầu. Bây giờ tôi xuống phụ, có thể sẽ bị dơ đôi giày.

Nhưng mà giày sẽ khô, tôi cũng sẽ được đi làm đúng giờ. Nhưng tôi vừa nghĩ xong thì có một chàng trai khác dừng xe lại và nhảy xuống đẩy giúp người đàn ông. Cái xe nhanh chóng thoát khỏi ổ gà và giao thông trở lại bình thường. Một người phụ nữ đang chở đứa con đi học về, họ vượt qua tôi một chút và làm rơi cái mũ của thằng nhóc. Người phụ nữ dừng xe, loay hoay mãi vì đường thì đông mà mũ rơi xa quá. Tôi nghĩ trong đầu. Hay là tôi sẽ nhặt giúp mũ cho họ đỡ mắc công? Nhưng tôi nghĩ xong thì xe tôi đã vượt qua xe họ rồi, nếu tôi quay lại, sẽ mất thời gian hơn, nên tôi đi luôn. Chắc chắn rằng tư tưởng tốt sẽ tạo ra những hành động tốt và tôi rất vui vì tôi đã biết suy nghĩ và vẽ ra những điều tốt đẹp. Tuy nhiên, vì tôi chưa bao giờ bắt tay vào làm nên vĩnh viễn tôi không phải người tốt. Cứu lấy thế giới to lớn trong tưởng tượng, chẳng bằng dắt tay một bà cụ qua đường trong thực tế.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Đàn ông - Đàn bà

Bài gửi by Admin Wed Mar 22, 2023 6:00 pm

Đàn ông - Đàn bà

Đàn ông thích sự tôn trọng và kính nể, họ sẽ chứng minh sức mạnh và khả năng nếu bị ai đó khiêu khích. Đặc trưng này giúp đàn bà điều khiển đàn ông. Đàn bà thích tiền. Dùng tiền để dụ đàn bà. Sau đó dùng đàn bà để dụ đàn ông. Đàn ông không thích bị điều khiển, nhưng thực ra họ luôn bị ảnh hưởng hành vi bởi ít nhất một người đàn bà. Đàn bà thích đàn ông nói những lời ngọt ngào mà phải chân thành. Trong khi đàn bà toàn dùng những lời ngọt ngào để dụ dỗ đàn ông. Đàn ông nói từ chối một người, điều đó có nghĩa là: Chúng ta không thể là một đôi, nhưng em phải luôn thích anh và yêu anh đấy nhé! Đàn bà thích nhìn mình trong gương nhiều hơn là đọc sách. Đàn ông cũng có nhiều kẻ càng ngày càng thích soi gương. Đàn bà có một đồng tiền, họ sẽ làm ra chín đồng còn lại và góp thành mười. Sau đó ngu dại đem tặng cho đàn ông. Đàn ông có một đồng tiền, họ ăn nốt. Sau đó đi kiếm đồng khác để ăn nốt tiếp. Đàn bà có một đôi mắt mà luôn bảo là mình có thêm một đôi mắt sau gáy để trông chừng đàn ông.

Lẽ ra đàn bà phải có thêm một đôi mắt trên đầu để thấy cái sừng bị cắm đang mọc dài ra mỗi ngày. Đàn ông cũng thi thoảng như đàn bà, nói không là có, nói có là không. Đàn bà thích nói nhiều hơn làm, sau đó nằm mơ thấy mình làm nhiều hơn nói. Thế gian tỷ tỷ người, chắc thế nào cũng có vài người khác đi, như những gã đàn ông rất đàn bà hoặc những người đàn bà rất đàn ông. Nói cho cùng, áo quần bảnh bao, chức vụ cao sang cỡ nào đàn ông cũng cúi đầu thật thấp trước đàn bà trong phòng ngủ. Còn đàn bà, trang điểm đẹp cỡ nào cũng chỉ là cố gắng dụ dỗ được một gã đàn ông mà thôi. Ngày xưa Adam và Eva vui vẻ cùng nhau không lo nghĩ gì nhiều. Bỗng dưng khi họ ăn trái cấm, họ bắt đầu biết ngượng ngùng khi thấy nhau trần trụi. Rồi họ tìm lá cây để che đậy những chỗ kín đáo nhất. Trái cấm là biểu tượng của luân lý xã hội và phép lịch sự. Còn lá cây là cái mặt nạ người đời hay mang theo. Trái cấm thì ai cũng sẽ nếm, còn lá cây thỉnh thoảng cứ rớt xuống hoài.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Làm sao biết đã đánh rơi cái gì

Bài gửi by Admin Wed Mar 22, 2023 8:17 pm

Làm sao biết đã đánh rơi cái gì

Anh ngồi cà phê ở một góc khuất trong nhà, trước mặt anh là khung cửa sổ ô vuông. Nơi anh ngồi và không gian ngoài ô vuông ấy khác xa nhau lắm. Mọi thứ chỉ cách nhau có lằn ranh mỏng manh mà thôi. Đa phần thời gian anh đã ngồi phía bên trong ô cửa sổ để êm đềm đọc sách, nghe nhạc, uống cà phê và suy nghĩ. Một buổi sáng nọ. Anh liều lĩnh đứng thật sát ô vuông đó. Anh len lén vén tấm rèm cửa, thò đầu ra ngoài. Mây bay tạo thành hình con phi mã, gió lùa qua những tán cây xào xạc, tiếng chim hót véo von và rất nhiều màu sắc trộn lẫn trong bức tranh thiên nhiên sống động. Anh ngạc nhiên hỏi mình sao bao lâu nay không thấy những thứ này? Anh trở lại không gian sau ô cửa. U tối và im lặng quá. Cũng vì anh mãi ở sau ô cửa, nên anh nghĩ về thế giới rất nông cạn. Ô vuông ánh sáng còn là lằn ranh mỏng manh giữa thương và ghét, giữa quên và nhớ, giữa vứt bỏ và níu giữ...

Sáng hôm nay, anh ngồi dậy, cầm theo cuốn sách, mạnh dạn đưa tay ra ngoài ô cửa sổ, cảm nhận rõ nét nhất sự ấm áp của nắng và sự mát mẻ của gió. Anh vô tình làm rơi cuốn sách xuống đường. Đó là cái cớ để anh bước ra ngoài kia mà không hổ thẹn với những luật lệ của mình. Vì nếu anh không bước ra, làm sao biết anh sẽ còn đánh rơi thêm cái gì nữa?

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 36260
Join date : 12/08/2017

https://tinhhoa.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Đểu - Page 5 Empty Re: Đểu

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 5 trong tổng số 6 trang Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết