8 chữ
Trang 4 trong tổng số 5 trang
Trang 4 trong tổng số 5 trang • 1, 2, 3, 4, 5
8 chữ
Gọi ta về
Em tinh khiết giữa đời ta bụi lấm
Gọi ta về theo ánh mắt thơ ngây
Em mới lớn nên tình gieo rất chậm
Hiểu giùm ta thân ngựa đã xa bầy
Em trong trắng giữa tim ta hư hỏng
Gọi ta về dệt mộng tưởng xa xưa
Em mới lớn nên ta dù nôn nóng
Đành nén lòng cho tình mãi đong đưa
Em trinh thánh giữa hồn ta quỷ dữ
Gọi ta về bằng nhan sắc thiêng liêng
Em mới lớn nên vẫn còn gìn giữ
Những hoang đường từ ký ức hồn nhiên
Em bướng bỉnh giữa tình ta lận đận
Gọi ta về chìu chuộng tính kiêu sa
Em mới lớn nên tò mò chấp nhận
Nụ hôn đầu như son phấn thử qua
Em chối bỏ giữa ngày ta mệt mỏi
Gọi ta về hứng lấy nỗi chán chê
Em mới lớn nên quá nhiều đòi hỏi
Mơ thiên đường thỏa mãn mọi đam mê
Em tàn nhẫn giữa lòng ta đuối ngất
Gọi ta về ru chua xót miên man
Em mới lớn nên dễ dàng đánh mất
Chút chân thành sau cuối ở nhân gian
Em sụp đổ giữa đời ta tất cả
Gọi ta về ngạo nghễ xóa yêu đương
Em mới lớn nên ta đầy vất vả
Tập cho mình quen chịu đựng đau thương
Em tan loảng giữa vô vàn ảo ảnh
Gọi ta về cô độc ốm hom hem
Em mới lớn nên thích bày nghịch cảnh
Hành hạ người trót khờ khạo tin em
Em sót lại giữa học hằn dĩ vãng
Gọi ta về thêm chếnh choáng cơn say
Em mới lớn nên đua đòi lãng mạn
Xem nguyện thề là cánh gió thoảng bay
Em hạnh phúc giữa giờ ta lười biếng
Gọi ta về nằm trên xác rong rêu
Em vụt lớn trong pháo hồng vỡ tiếng
Ta cười ta sao buồn mãi lêu bêu
Em thất vọng giữa đắng cay nghiệt ngã
Gọi ta về an ủi những hư hao
Em đã lớn sau một lần hối hả
Thấm muộn phiền hụt hẫng bước lên cao
Em hối hận giữa tái tê u uất
Gọi ta về nuối tiếc dỗ dành nhau
Em cần đến nhưng đời ta cạn mất
Duyên nợ còn xin hò hẹn kiếp sau
Em tinh khiết giữa đời ta bụi lấm
Gọi ta về theo ánh mắt thơ ngây
Em mới lớn nên tình gieo rất chậm
Hiểu giùm ta thân ngựa đã xa bầy
Em trong trắng giữa tim ta hư hỏng
Gọi ta về dệt mộng tưởng xa xưa
Em mới lớn nên ta dù nôn nóng
Đành nén lòng cho tình mãi đong đưa
Em trinh thánh giữa hồn ta quỷ dữ
Gọi ta về bằng nhan sắc thiêng liêng
Em mới lớn nên vẫn còn gìn giữ
Những hoang đường từ ký ức hồn nhiên
Em bướng bỉnh giữa tình ta lận đận
Gọi ta về chìu chuộng tính kiêu sa
Em mới lớn nên tò mò chấp nhận
Nụ hôn đầu như son phấn thử qua
Em chối bỏ giữa ngày ta mệt mỏi
Gọi ta về hứng lấy nỗi chán chê
Em mới lớn nên quá nhiều đòi hỏi
Mơ thiên đường thỏa mãn mọi đam mê
Em tàn nhẫn giữa lòng ta đuối ngất
Gọi ta về ru chua xót miên man
Em mới lớn nên dễ dàng đánh mất
Chút chân thành sau cuối ở nhân gian
Em sụp đổ giữa đời ta tất cả
Gọi ta về ngạo nghễ xóa yêu đương
Em mới lớn nên ta đầy vất vả
Tập cho mình quen chịu đựng đau thương
Em tan loảng giữa vô vàn ảo ảnh
Gọi ta về cô độc ốm hom hem
Em mới lớn nên thích bày nghịch cảnh
Hành hạ người trót khờ khạo tin em
Em sót lại giữa học hằn dĩ vãng
Gọi ta về thêm chếnh choáng cơn say
Em mới lớn nên đua đòi lãng mạn
Xem nguyện thề là cánh gió thoảng bay
Em hạnh phúc giữa giờ ta lười biếng
Gọi ta về nằm trên xác rong rêu
Em vụt lớn trong pháo hồng vỡ tiếng
Ta cười ta sao buồn mãi lêu bêu
Em thất vọng giữa đắng cay nghiệt ngã
Gọi ta về an ủi những hư hao
Em đã lớn sau một lần hối hả
Thấm muộn phiền hụt hẫng bước lên cao
Em hối hận giữa tái tê u uất
Gọi ta về nuối tiếc dỗ dành nhau
Em cần đến nhưng đời ta cạn mất
Duyên nợ còn xin hò hẹn kiếp sau
8 chữ
Hiện thực
Hiện thực của em là tiếng thở dài
Giấu thật sâu trong nụ cười rực rỡ
Bởi giấc mơ xưa dần dần tan vỡ
Bên cạnh người chồng thành đạt giàu sang
Hiện thực của tôi là kiếp dã tràng
Ẩn sau vinh quang vài lần thắng cuộc
Để đến bây giờ trái tim đau buốt
Loạn nhịp cả đời dằn vặt yêu đương
Hiện thực đôi ta là nỗi chán chường
Chen giữa hẹn hò xa hoa hào nhoáng
Tàn cuộc truy hoan thâu đêm suốt sáng
Suy ngẫm tình mình soi rõ lòng nhau
Hiện thực của em là tiếng thở dài
Giấu thật sâu trong nụ cười rực rỡ
Bởi giấc mơ xưa dần dần tan vỡ
Bên cạnh người chồng thành đạt giàu sang
Hiện thực của tôi là kiếp dã tràng
Ẩn sau vinh quang vài lần thắng cuộc
Để đến bây giờ trái tim đau buốt
Loạn nhịp cả đời dằn vặt yêu đương
Hiện thực đôi ta là nỗi chán chường
Chen giữa hẹn hò xa hoa hào nhoáng
Tàn cuộc truy hoan thâu đêm suốt sáng
Suy ngẫm tình mình soi rõ lòng nhau
8 chữ
Huyết áp
Thương nhớ chi kìa cho đôi mắt ướt
Cửa sổ tâm hồn khép lại trời mưa
Ánh nhìn tương lai giờ hằn vết xước
Nghiêng vành mi buồn giọt lệ đong đưa
Tương tư chi kìa cho môi run rẩy
Bậm môi chặt vào đừng bật tiếng than
Thầm lặng nỗi đau cắn răng giữ lấy
Trái đắng tình yêu nhả hột bẽ bàng
Oán trách chi kìa cho con tim khuyết
Máu đã không nuôi trọn vẹn nụ cười
Máu đã không thay đỏ màu tinh khiết
Huyết áp tăng dần tim mỏi mệt rơi
Thương nhớ chi kìa cho đôi mắt ướt
Cửa sổ tâm hồn khép lại trời mưa
Ánh nhìn tương lai giờ hằn vết xước
Nghiêng vành mi buồn giọt lệ đong đưa
Tương tư chi kìa cho môi run rẩy
Bậm môi chặt vào đừng bật tiếng than
Thầm lặng nỗi đau cắn răng giữ lấy
Trái đắng tình yêu nhả hột bẽ bàng
Oán trách chi kìa cho con tim khuyết
Máu đã không nuôi trọn vẹn nụ cười
Máu đã không thay đỏ màu tinh khiết
Huyết áp tăng dần tim mỏi mệt rơi
8 chữ
Kẻ đến trễ
Kẻ đến trễ có thể là mây trắng
Bởi đợi chờ cơn gió thổi xa trôi
Kẻ đến trễ có thể là tia nắng
Bởi ham chơi nên lạc lối trên đồi
Kẻ đến trễ có thể là hy vọng
Bận gạt người tin tưởng bóng mong manh
Kẻ đến trễ có thể là con sóng
Bởi lòng mang sợ hãi vỡ tan tành
Kẻ đến trễ có thể là anh đó
Để không nhìn em vội bước sang ngang
Kẻ đến trễ có thể là không có
Bởi nhân gian đã sụp đổ hoang tàn
Kẻ đến trễ có thể là mây trắng
Bởi đợi chờ cơn gió thổi xa trôi
Kẻ đến trễ có thể là tia nắng
Bởi ham chơi nên lạc lối trên đồi
Kẻ đến trễ có thể là hy vọng
Bận gạt người tin tưởng bóng mong manh
Kẻ đến trễ có thể là con sóng
Bởi lòng mang sợ hãi vỡ tan tành
Kẻ đến trễ có thể là anh đó
Để không nhìn em vội bước sang ngang
Kẻ đến trễ có thể là không có
Bởi nhân gian đã sụp đổ hoang tàn
8 chữ
Không còn yêu như một lần nào đó
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Hãy mỉm cười rồi lặng lẽ chia ly
Ta mất em chắc đâu dám trách gì
Chỉ hối hận có quá nhiều kỷ niệm
Ta vẫn nhớ vì em mà cầu nguyện
Nhưng hết còn quỳ lụy dưới tượng ai
Chúa phơi mình trên thánh giá u hoài
Thân sắt đá sao cảm thông ta được
Xưa tin tưởng bởi nhờ em tin tưởng
Nay em vừa gian dối cả thần linh
Nếu như ta là chúa cũng bất bình
Nhưng tượng thánh vẫn muôn đời im lặng
Đã biết trước em chính là vị đắng
Suốt cuộc đời hành hạ trái tim ta
Thế mà ta vẫn mê muội mù lòa
Để bị gạt bằng những lời tha thiết
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Hãy lạnh lùng bình thản bỏ ra đi
Hãy tập quen dần cảm giác chai lì
Để đi trọn con đường em mơ ước
Ta sẽ cố bôi xóa dòng ký ức
Về tháng ngày diễm phúc đã xa xưa
Xem tình em như một thoáng cợt đùa
Cho khỏi gánh nặng thêm phần thua thiệt
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Ta sẵn sàng cam chịu nỗi chua cay
Ta sẵn sàng thách đố cuộc lưu đày
Vào u ám tận đáy lòng bội bạc
Xưa em đến trao ta niềm hoan lạc
Giờ em xa làm bật máu tương tư
Tình yêu ta bị hủy hoại nát nhừ
Trong quyến rủ ngây thơ mà xảo quyệt
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Đừng vội vàng chấp nhận một hy sinh
Đừng đem thân minh chứng một ân tình
Đừng gắng gượng bù đắp phần đổ vỡ
Em cứ giữ vẹn nguyên từ hơi thở
Để vòng tay còn ôm lấy tương lai
Chớ yếu mềm làm hoen ố hình hài
Rồi mãi mãi dằn vặt mình khờ dại
Thôi thì cứ kiêu sa hồn con gái
Thỏa đam mê bằng vật chất xa hoa
Chôn lương tâm trong lầu ngọc tháp ngà
Giấu tàn nhẫn dưới mỹ miều son phấn
Đem nghiệt ngã trút lên đầu số phận
Xong an tâm phủi sạch hết lỗi lầm
Mặc kệ ai lây lất sống trăm năm
Không còn yêu như một lần nào đó
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Hãy mỉm cười rồi lặng lẽ chia ly
Ta mất em chắc đâu dám trách gì
Chỉ hối hận có quá nhiều kỷ niệm
Ta vẫn nhớ vì em mà cầu nguyện
Nhưng hết còn quỳ lụy dưới tượng ai
Chúa phơi mình trên thánh giá u hoài
Thân sắt đá sao cảm thông ta được
Xưa tin tưởng bởi nhờ em tin tưởng
Nay em vừa gian dối cả thần linh
Nếu như ta là chúa cũng bất bình
Nhưng tượng thánh vẫn muôn đời im lặng
Đã biết trước em chính là vị đắng
Suốt cuộc đời hành hạ trái tim ta
Thế mà ta vẫn mê muội mù lòa
Để bị gạt bằng những lời tha thiết
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Hãy lạnh lùng bình thản bỏ ra đi
Hãy tập quen dần cảm giác chai lì
Để đi trọn con đường em mơ ước
Ta sẽ cố bôi xóa dòng ký ức
Về tháng ngày diễm phúc đã xa xưa
Xem tình em như một thoáng cợt đùa
Cho khỏi gánh nặng thêm phần thua thiệt
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Ta sẵn sàng cam chịu nỗi chua cay
Ta sẵn sàng thách đố cuộc lưu đày
Vào u ám tận đáy lòng bội bạc
Xưa em đến trao ta niềm hoan lạc
Giờ em xa làm bật máu tương tư
Tình yêu ta bị hủy hoại nát nhừ
Trong quyến rủ ngây thơ mà xảo quyệt
Em đừng khóc đừng giả vờ nuối tiếc
Đừng vội vàng chấp nhận một hy sinh
Đừng đem thân minh chứng một ân tình
Đừng gắng gượng bù đắp phần đổ vỡ
Em cứ giữ vẹn nguyên từ hơi thở
Để vòng tay còn ôm lấy tương lai
Chớ yếu mềm làm hoen ố hình hài
Rồi mãi mãi dằn vặt mình khờ dại
Thôi thì cứ kiêu sa hồn con gái
Thỏa đam mê bằng vật chất xa hoa
Chôn lương tâm trong lầu ngọc tháp ngà
Giấu tàn nhẫn dưới mỹ miều son phấn
Đem nghiệt ngã trút lên đầu số phận
Xong an tâm phủi sạch hết lỗi lầm
Mặc kệ ai lây lất sống trăm năm
Không còn yêu như một lần nào đó
8 chữ
Không gian ảo
Không gian ảo biết cuộc tình có thật
Để cho người kết nối mạng yêu thương
Một thế giới giấu mình chơi cút bắt
Định mệnh gieo trong xúc xắc vô thường
Vẫn hiển hiện trên màn hình ảo giác
Mộng mị say như rượu ngọt mềm môi
Thỉnh thoảng quên bước chân người sẽ lạc
Trong mong manh chờ hạnh phúc đâm chồi
Không gian ảo biết cuộc tình có thật
Để cho người kết nối mạng yêu thương
Một thế giới giấu mình chơi cút bắt
Định mệnh gieo trong xúc xắc vô thường
Vẫn hiển hiện trên màn hình ảo giác
Mộng mị say như rượu ngọt mềm môi
Thỉnh thoảng quên bước chân người sẽ lạc
Trong mong manh chờ hạnh phúc đâm chồi
8 chữ
Kịp chiếu sáng
Tiếng yêu đó không vội vào quên lảng
Bởi vì tình dẫu như cánh sao băng
Trước khi chìm trong tăm tối vĩnh hằng
Đã kịp chiếu sáng tâm hồn lãng mạn
Tim vẫn đập sau vài lần nứt rạn
Để cho môi hàn gắn những mảnh tình
Để cho người tắm lại suối nguyên trinh
Rót đầy lại chén rượu đời vơi cạn
Tiếng yêu đó không vội vào quên lảng
Bởi vì tình dẫu như cánh sao băng
Trước khi chìm trong tăm tối vĩnh hằng
Đã kịp chiếu sáng tâm hồn lãng mạn
Tim vẫn đập sau vài lần nứt rạn
Để cho môi hàn gắn những mảnh tình
Để cho người tắm lại suối nguyên trinh
Rót đầy lại chén rượu đời vơi cạn
8 chữ
Lời thơ trong sáng đức tin lành
Để đời sống là những bài thơ trọn
Hãy yêu mình và yêu cả thế gian
Hãy vững tin đâu đó có thiên đàng
Sẽ bù đắp cho những người thua thiệt
Sống chân thật mà không hề hay biết
Người hại người đôi khi chỉ vì danh
Và thường khi có cả lợi giựt giành
Thôi thì hãy cứ giữ mình trong sạch
Chúa phật sẽ chứng minh lòng thanh bạch
Không lọc lừa và không cả đua tranh
Tâm bình an thơ ắt tự nhiên lành
Người thuận thảo hồn sẽ hiền như cỏ
Đời bão tố rồi cũng ngừng lặng gió
Vượt phong ba thuyền đã đến bến bờ
Cảm ơn người trong sáng những lời thơ
Xin gìn giữ những chân tình rất đẹp
Để đời sống là những bài thơ trọn
Hãy yêu mình và yêu cả thế gian
Hãy vững tin đâu đó có thiên đàng
Sẽ bù đắp cho những người thua thiệt
Sống chân thật mà không hề hay biết
Người hại người đôi khi chỉ vì danh
Và thường khi có cả lợi giựt giành
Thôi thì hãy cứ giữ mình trong sạch
Chúa phật sẽ chứng minh lòng thanh bạch
Không lọc lừa và không cả đua tranh
Tâm bình an thơ ắt tự nhiên lành
Người thuận thảo hồn sẽ hiền như cỏ
Đời bão tố rồi cũng ngừng lặng gió
Vượt phong ba thuyền đã đến bến bờ
Cảm ơn người trong sáng những lời thơ
Xin gìn giữ những chân tình rất đẹp
8 chữ
Lớn
Ngày xưa ấy em còn chưa đủ lớn
Tuổi dậy thì nên giấc mộng hiền ngoan
Nghe không hiểu tiếng lòng ta thổn thức
Tình ta ơi sao sớm đến vội vàng
Giờ đây tới em đủ đầy khôn lớn
Tuổi xuân hồng đã biết mộng giàu sang
Vẫn không hiểu tiếng lòng ta thổn thức
Tình ta ơi sao chậm đến muộn màng
Ngày xưa ấy em còn chưa đủ lớn
Tuổi dậy thì nên giấc mộng hiền ngoan
Nghe không hiểu tiếng lòng ta thổn thức
Tình ta ơi sao sớm đến vội vàng
Giờ đây tới em đủ đầy khôn lớn
Tuổi xuân hồng đã biết mộng giàu sang
Vẫn không hiểu tiếng lòng ta thổn thức
Tình ta ơi sao chậm đến muộn màng
8 chữ
Một thi sĩ
Một thi sĩ đã cuồng điên vì chữ
Máu chưa sôi mà thơ đã trầm tiêu
Những vần điệu mở con đường tự tử
Đâu đổi thay vận mệnh một vương triều
Một thi sĩ với cái nhìn thiển cận
Chỉ gieo thơ lọt trong mắt giai nhân
Lời chưa đủ khơi dậy lòng căm phẩn
Để nhân dân lật đổ ách gian thần
Một thi sĩ cứ nghĩ mình ngạo mạn
Tưởng thơ vang rung chuyển cả thế gian
Có biết chăng cũng như cơn gió thoảng
Không làm rơi nổi một chiếc lá vàng
Một thi sĩ chọn cho mình cái chết
Ngỡ anh hùng cứu vớt được giang san
Nhưng thật sự đã xuôi tay bỏ hết
Cả non sông cả khí phách ngang tàng
Một thi sĩ đã cuồng điên vì chữ
Máu chưa sôi mà thơ đã trầm tiêu
Những vần điệu mở con đường tự tử
Đâu đổi thay vận mệnh một vương triều
Một thi sĩ với cái nhìn thiển cận
Chỉ gieo thơ lọt trong mắt giai nhân
Lời chưa đủ khơi dậy lòng căm phẩn
Để nhân dân lật đổ ách gian thần
Một thi sĩ cứ nghĩ mình ngạo mạn
Tưởng thơ vang rung chuyển cả thế gian
Có biết chăng cũng như cơn gió thoảng
Không làm rơi nổi một chiếc lá vàng
Một thi sĩ chọn cho mình cái chết
Ngỡ anh hùng cứu vớt được giang san
Nhưng thật sự đã xuôi tay bỏ hết
Cả non sông cả khí phách ngang tàng
Trang 4 trong tổng số 5 trang • 1, 2, 3, 4, 5
Trang 4 trong tổng số 5 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|