8 chữ
Trang 5 trong tổng số 6 trang
Trang 5 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
8 chữ
Lạnh
Khi ta yêu nhau bỗng thèm cái lạnh
Cái lạnh trói người quấn quít trong chăn
Cái lạnh thiên nhiên diệu kỳ chắp cánh
Cho xác thân ta bay bổng vĩnh hằng
Cái lạnh cao nguyên bồi hồi rạo rực
Quyến rủ bồn chồn bức rức thịt da
Cái lạnh hoang vu say sưa háo hức
Thúc giục tim ta dồn dập vỡ òa
Cái lạnh xua đi chần chừ mệt mỏi
Ấp ủ ta vào đắm đuối ngất ngây
Cái lạnh đam mê bờ môi gần gũi
Thời gian như vừa chững lại nơi đây
Cái lạnh tê tê lan nhanh cảm xúc
Hơi thở quyện hòa hương vị vấn vương
Và ta cũng tan ra trong hạnh phúc
Cái lạnh đầu đời ấm áp yêu đương
Cái lạnh bao la ướp tình thơm ngát
Trái chín thiên đường ngọt lịm hiến dâng
Cái lạnh trải dài nóng bừng khao khát
Khoảnh khắc lặng thinh trời đất bần thần
Trăng mật thiêng liêng sinh sôi sự sống
Ân sủng cuộc đời ôm trọn đôi tay
Thời tiết ngày đêm nồng nàn hào phóng
Cái lạnh dễ thương như nụ hôn đầy
Khi ta yêu nhau bỗng thèm cái lạnh
Cái lạnh trói người quấn quít trong chăn
Cái lạnh thiên nhiên diệu kỳ chắp cánh
Cho xác thân ta bay bổng vĩnh hằng
Cái lạnh cao nguyên bồi hồi rạo rực
Quyến rủ bồn chồn bức rức thịt da
Cái lạnh hoang vu say sưa háo hức
Thúc giục tim ta dồn dập vỡ òa
Cái lạnh xua đi chần chừ mệt mỏi
Ấp ủ ta vào đắm đuối ngất ngây
Cái lạnh đam mê bờ môi gần gũi
Thời gian như vừa chững lại nơi đây
Cái lạnh tê tê lan nhanh cảm xúc
Hơi thở quyện hòa hương vị vấn vương
Và ta cũng tan ra trong hạnh phúc
Cái lạnh đầu đời ấm áp yêu đương
Cái lạnh bao la ướp tình thơm ngát
Trái chín thiên đường ngọt lịm hiến dâng
Cái lạnh trải dài nóng bừng khao khát
Khoảnh khắc lặng thinh trời đất bần thần
Trăng mật thiêng liêng sinh sôi sự sống
Ân sủng cuộc đời ôm trọn đôi tay
Thời tiết ngày đêm nồng nàn hào phóng
Cái lạnh dễ thương như nụ hôn đầy
8 chữ
Mái lá đêm mưa
Mái lá đêm mưa rả rích giọt buồn
Ngồi trong bóng tối ngắm lệ em tuôn
Lòng ta bối rối tay chân luống cuống
Biết dỗ em sao khỏi giận khỏi hờn
Rồi đây chia cắt mỗi đứa một đường
Em ở quê nhà còn ta tha phương
Cầu thực xứ người lê thân vất vưởng
Xao xuyến tình đầu thôi cũng đành buông
Mái lá đêm mưa nặng trĩu tiếng đờn
Ta hát tặng mình ca khúc thê lương
Biền biệt về sau đời vô định hướng
Sao dám hẹn hò thề nguyện yêu đương
Sét chẻ trời khuya sáng choáng cả hồn
Tỉnh giấc mộng sầu vỡ tan đau thương
Tìm mảnh đất xưa chôn nhau cắt rốn
Vùi lấp kiếp người ngày mai ly hương
Mái lá đêm mưa rả rích giọt buồn
Ngồi trong bóng tối ngắm lệ em tuôn
Lòng ta bối rối tay chân luống cuống
Biết dỗ em sao khỏi giận khỏi hờn
Rồi đây chia cắt mỗi đứa một đường
Em ở quê nhà còn ta tha phương
Cầu thực xứ người lê thân vất vưởng
Xao xuyến tình đầu thôi cũng đành buông
Mái lá đêm mưa nặng trĩu tiếng đờn
Ta hát tặng mình ca khúc thê lương
Biền biệt về sau đời vô định hướng
Sao dám hẹn hò thề nguyện yêu đương
Sét chẻ trời khuya sáng choáng cả hồn
Tỉnh giấc mộng sầu vỡ tan đau thương
Tìm mảnh đất xưa chôn nhau cắt rốn
Vùi lấp kiếp người ngày mai ly hương
8 chữ
Mình ly dị nhau đi
Khi anh chọn cho anh niềm vui mới
Giữ làm gì một danh nghĩa hư vô
Cơm canh đã lạnh tanh vì chờ đợi
Một mình em nghèn nghẹn nuốt mơ hồ
Không còn nữa những bữa ăn chồng vợ
Ánh đèn cầy giờ chỉ sáng trong mơ
Những âu yếm mớm môi nhau một thuở
Ly rượu cay buồn em uống ơ hờ
Anh đã nỡ bỏ em sầu cô độc
Còn dối gian cho em tự gạt mình
Chút hư hỏng của anh là thoáng chốc
Sẽ tan nhanh như cơn gió vô hình
Gió không tan mà lớn thành bão tố
Cuốn phăng tình còn sót lại mong manh
Em an ủi có lẽ mình số khổ
Nhưng sao nghe trong dạ chẳng cam đành
Tình đã cạn đọa đày nhau chi nữa
Môi kề môi chẳng ấm được làn hơi
Rơm đã hết không còn gì đốt lửa
Cửa con tim đã khép lại thật rồi
Thôi thì cứ trở thành người xa lạ
Mệt mỏi đời mình ly dị nhau đi
Men nồng nàn đã hóa ra nước lã
Giọt lệ tình giặt sạch áo vu quy
Khi anh chọn cho anh niềm vui mới
Giữ làm gì một danh nghĩa hư vô
Cơm canh đã lạnh tanh vì chờ đợi
Một mình em nghèn nghẹn nuốt mơ hồ
Không còn nữa những bữa ăn chồng vợ
Ánh đèn cầy giờ chỉ sáng trong mơ
Những âu yếm mớm môi nhau một thuở
Ly rượu cay buồn em uống ơ hờ
Anh đã nỡ bỏ em sầu cô độc
Còn dối gian cho em tự gạt mình
Chút hư hỏng của anh là thoáng chốc
Sẽ tan nhanh như cơn gió vô hình
Gió không tan mà lớn thành bão tố
Cuốn phăng tình còn sót lại mong manh
Em an ủi có lẽ mình số khổ
Nhưng sao nghe trong dạ chẳng cam đành
Tình đã cạn đọa đày nhau chi nữa
Môi kề môi chẳng ấm được làn hơi
Rơm đã hết không còn gì đốt lửa
Cửa con tim đã khép lại thật rồi
Thôi thì cứ trở thành người xa lạ
Mệt mỏi đời mình ly dị nhau đi
Men nồng nàn đã hóa ra nước lã
Giọt lệ tình giặt sạch áo vu quy
8 chữ
Mỗi người chỉ có một trái tim
Người yêu tôi nhiều hơn người tôi yêu
Kẻ đa tình tự hào khoe với bạn
Nhưng yêu thương với trái tim đầy sạn
Có ngày rồi hạnh phúc bạc như vôi
Người tôi yêu nhiều hơn người yêu tôi
Kẻ thất tình ngậm ngùi than với bạn
Nhưng thử hỏi với trái tim vỡ rạn
Yêu chi nhiều để đau khổ nhân đôi
Người tôi yêu sẽ là người yêu tôi
Chỉ mong đúng một người như thế thôi
Người yêu tôi nhiều hơn người tôi yêu
Kẻ đa tình tự hào khoe với bạn
Nhưng yêu thương với trái tim đầy sạn
Có ngày rồi hạnh phúc bạc như vôi
Người tôi yêu nhiều hơn người yêu tôi
Kẻ thất tình ngậm ngùi than với bạn
Nhưng thử hỏi với trái tim vỡ rạn
Yêu chi nhiều để đau khổ nhân đôi
Người tôi yêu sẽ là người yêu tôi
Chỉ mong đúng một người như thế thôi
8 chữ
Ngoại tình
Thói gia trưởng hàng ngàn năm phong kiến
Giam đời em trong tù ngục chung thân
Một truyền thống trải muôn đời bất biến
Khiến cho em thầm nhỏ lệ bao lần
Thời đại mới đã không còn nô lệ
Vẫn có người thích hành hạ yêu đương
Trên da thịt những lằn roi tác tệ
Vết ghen tuông xát muối buốt đêm trường
Em vẫn muốn có một lần phản kháng
Đòi cho mình quyền được sống và yêu
Tờ hôn thú đâu phải là bản án
Chiếc lồng son đâu đủ nghĩa nuông chìu
Sợi dây trói buộc cả đời con gái
Sẽ đến ngày đứt đoạn phá tan hoang
Chữ tam tòng đã làm em kinh hãi
Dẫm lên đi trên ngạo nghễ ngang tàng
Vòng kim cô xiết ngón tay đeo nhẫn
Có đủ bền để ghì riết thương đau
Ánh nhìn nhau đã chứa ngầm oán hận
Còn mong chi tìm thấy lại ngọt ngào
Đừng trách nhau khi ta cùng thay đổi
Đường ái ân đã rẽ lối chia hai
Xa cách quá dẫu nằm chung chăn gối
Quay lưng đi cố nén tiếng thở dài
Gã cai ngục với uy quyền bạo lực
Vùi hồn em trong lặng lẽ u linh
Tim thổn thức nhảy ra ngoài lồng ngực
Hưởng tự do qua cảm giác ngoại tình
Thói gia trưởng hàng ngàn năm phong kiến
Giam đời em trong tù ngục chung thân
Một truyền thống trải muôn đời bất biến
Khiến cho em thầm nhỏ lệ bao lần
Thời đại mới đã không còn nô lệ
Vẫn có người thích hành hạ yêu đương
Trên da thịt những lằn roi tác tệ
Vết ghen tuông xát muối buốt đêm trường
Em vẫn muốn có một lần phản kháng
Đòi cho mình quyền được sống và yêu
Tờ hôn thú đâu phải là bản án
Chiếc lồng son đâu đủ nghĩa nuông chìu
Sợi dây trói buộc cả đời con gái
Sẽ đến ngày đứt đoạn phá tan hoang
Chữ tam tòng đã làm em kinh hãi
Dẫm lên đi trên ngạo nghễ ngang tàng
Vòng kim cô xiết ngón tay đeo nhẫn
Có đủ bền để ghì riết thương đau
Ánh nhìn nhau đã chứa ngầm oán hận
Còn mong chi tìm thấy lại ngọt ngào
Đừng trách nhau khi ta cùng thay đổi
Đường ái ân đã rẽ lối chia hai
Xa cách quá dẫu nằm chung chăn gối
Quay lưng đi cố nén tiếng thở dài
Gã cai ngục với uy quyền bạo lực
Vùi hồn em trong lặng lẽ u linh
Tim thổn thức nhảy ra ngoài lồng ngực
Hưởng tự do qua cảm giác ngoại tình
8 chữ
Ngủ quên
Anh đã ngủ quên không hay tình tới
Em đã ngủ quên không tiếng gọi mời
Tim đã ngủ quên không thay máu mới
Ly rượu cạn còn một giọt chơi vơi
Hồn đã ngủ quên âm u thế giới
Người đã ngủ quên hết nửa cuộc đời
Lòng đã ngủ quên trong vòng danh lợi
Môi đã ngủ quên tắt hết nụ cười
Đêm đã ngủ quên xin trăng đừng đợi
Ngày đã ngủ quên đánh thức mặt trời
Hạnh phúc ngủ quên trên cao vời vợi
Ta ngủ quên nhìn nước mắt đang rơi
Anh đã ngủ quên không hay tình tới
Em đã ngủ quên không tiếng gọi mời
Tim đã ngủ quên không thay máu mới
Ly rượu cạn còn một giọt chơi vơi
Hồn đã ngủ quên âm u thế giới
Người đã ngủ quên hết nửa cuộc đời
Lòng đã ngủ quên trong vòng danh lợi
Môi đã ngủ quên tắt hết nụ cười
Đêm đã ngủ quên xin trăng đừng đợi
Ngày đã ngủ quên đánh thức mặt trời
Hạnh phúc ngủ quên trên cao vời vợi
Ta ngủ quên nhìn nước mắt đang rơi
8 chữ
Người có dỗi
Người có dỗi vẫn hiền như lá cỏ
Vành môi ngoan vẫn cười nụ thảo thơm
Hình như lạ chiều nay trời đứng gió
Mà sao nghe mát rượi cả tâm hồn
Ta xin lỗi đã vụng về hờn giận
Để cho ai ngừng dệt thảm hoa hồng
Thơ ta buồn có lẽ vì số phận
Cứ khoanh vòng tròn trĩnh một số không
Người có dỗi vẫn hiền như lá cỏ
Vành môi ngoan vẫn cười nụ thảo thơm
Hình như lạ chiều nay trời đứng gió
Mà sao nghe mát rượi cả tâm hồn
Ta xin lỗi đã vụng về hờn giận
Để cho ai ngừng dệt thảm hoa hồng
Thơ ta buồn có lẽ vì số phận
Cứ khoanh vòng tròn trĩnh một số không
8 chữ
Nguyện duyên cau trầu
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Để biển vơi đi những giọt lệ sầu
Để giấc mơ tình đôi khi có hậu
Để trái tim mềm đỡ rạn nứt sâu
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Bạc dấu vôi xưa đỏ thắm cau trầu
Để thánh thần còn niềm tin nương náu
Nơi cõi phàm trần chớp mắt bể dâu
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Để giữ linh thiêng trong tiếng nguyện cầu
Vây phủ nhân gian màn sương che giấu
Dỗ dành kiếp người sinh tử thương đau
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Phép lạ ban ra thỉnh thoảng nhiệm mầu
Người cứ quỳ xin ngôi cao soi thấu
Chúa phật lẽ đâu mãi mãi lắc đầu
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Để biển vơi đi những giọt lệ sầu
Để giấc mơ tình đôi khi có hậu
Để trái tim mềm đỡ rạn nứt sâu
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Bạc dấu vôi xưa đỏ thắm cau trầu
Để thánh thần còn niềm tin nương náu
Nơi cõi phàm trần chớp mắt bể dâu
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Để giữ linh thiêng trong tiếng nguyện cầu
Vây phủ nhân gian màn sương che giấu
Dỗ dành kiếp người sinh tử thương đau
Trời đất cho người yêu nhau lấy nhau
Phép lạ ban ra thỉnh thoảng nhiệm mầu
Người cứ quỳ xin ngôi cao soi thấu
Chúa phật lẽ đâu mãi mãi lắc đầu
8 chữ
Nhắn với người
Nhắn với người không bao giờ gặp lại
Tình như mây trôi ngược phía xa vời
Đời rơi mưa lay lất tận chân trời
Hồn chìm nổi trong mờ mờ ảo ảo
Nhắn với người, ta về say giông bão
Khói sương tan theo cơn gió dùng dằng
Chỗ ta nằm vừa rụng xuống ánh trăng
Lành lạnh chết nơi đầu non cuối bãi
Nhắn với người lòng ta xoay xoay mãi
Cũng không tìm ra một chỗ neo thân
Vẫn đong đưa trên bọt sóng vỡ dần
Rồi thấm xuống dãi cát buồn hoang phế
Nhắn với người không bao giờ gặp lại
Tình như mây trôi ngược phía xa vời
Đời rơi mưa lay lất tận chân trời
Hồn chìm nổi trong mờ mờ ảo ảo
Nhắn với người, ta về say giông bão
Khói sương tan theo cơn gió dùng dằng
Chỗ ta nằm vừa rụng xuống ánh trăng
Lành lạnh chết nơi đầu non cuối bãi
Nhắn với người lòng ta xoay xoay mãi
Cũng không tìm ra một chỗ neo thân
Vẫn đong đưa trên bọt sóng vỡ dần
Rồi thấm xuống dãi cát buồn hoang phế
8 chữ
Nhỏ buồn không cần anh dỗ đâu
Nhỏ phì cười chỉ vì anh khéo nịnh
Anh vẽ người trong cõi mộng anh mơ
Nhỏ thật ra đâu đẹp vậy bao giờ
Mắt biếc môi đào nhỏ sao mà có
Anh nói vẽ nhỏ chẳng qua là cớ
Để anh được ngồi kế nhỏ mà thôi
Nhỏ ngây thơ nên mắc kế anh rồi
Nhỏ sẽ giận bởi anh ăn gian quá
Nhỏ tự nhủ sẽ không tin gì cả
Bởi trước giờ sao cứ bị gạt hoài
Nhỏ đâu còn như đứa trẻ lên hai
Từ nay nhớ đừng hòng dụ khị nhé
Chọc ghẹo nữa nhỏ sẽ về méc mẹ
(Mẹ anh kìa hông phải mẹ nhỏ đâu)
Bác ơi bác con trai bác lớn đầu
Mà hư quá xin bác mau trị tội
Mẹ anh sẽ bắt anh ra quỳ gối
Mặt của anh chắc thê thảm hơn người
Mới nghĩ thôi nhỏ đã thấy tức cười
Nhỏ sẽ hết buồn không cần anh dỗ
Nhỏ phì cười chỉ vì anh khéo nịnh
Anh vẽ người trong cõi mộng anh mơ
Nhỏ thật ra đâu đẹp vậy bao giờ
Mắt biếc môi đào nhỏ sao mà có
Anh nói vẽ nhỏ chẳng qua là cớ
Để anh được ngồi kế nhỏ mà thôi
Nhỏ ngây thơ nên mắc kế anh rồi
Nhỏ sẽ giận bởi anh ăn gian quá
Nhỏ tự nhủ sẽ không tin gì cả
Bởi trước giờ sao cứ bị gạt hoài
Nhỏ đâu còn như đứa trẻ lên hai
Từ nay nhớ đừng hòng dụ khị nhé
Chọc ghẹo nữa nhỏ sẽ về méc mẹ
(Mẹ anh kìa hông phải mẹ nhỏ đâu)
Bác ơi bác con trai bác lớn đầu
Mà hư quá xin bác mau trị tội
Mẹ anh sẽ bắt anh ra quỳ gối
Mặt của anh chắc thê thảm hơn người
Mới nghĩ thôi nhỏ đã thấy tức cười
Nhỏ sẽ hết buồn không cần anh dỗ
Trang 5 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Trang 5 trong tổng số 6 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|