Song thất lục bát
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Song thất lục bát
Rụng
Hoa rụng cánh nhụy tàn kết trái
Người rụng hồn vụng dại vào nhau
Em làm rụng mối tình đầu
Để lòng ta rụng nỗi sầu thành thơ
Trái tim rụng ơ hờ đỉnh nhớ
Phổi rụng dần nhịp thở ho hen
Ánh trăng rụng xuống đêm đen
Hạt mưa sao rụng ố hoen má hồng
Thiêu thân rụng chết trong lửa bỏng
Người rụng đời hư hỏng vì yêu
Tóc dài rụng sợi muối tiêu
Thời gian rụng nét diễm kiều về đâu?
Hoa rụng cánh nhụy tàn kết trái
Người rụng hồn vụng dại vào nhau
Em làm rụng mối tình đầu
Để lòng ta rụng nỗi sầu thành thơ
Trái tim rụng ơ hờ đỉnh nhớ
Phổi rụng dần nhịp thở ho hen
Ánh trăng rụng xuống đêm đen
Hạt mưa sao rụng ố hoen má hồng
Thiêu thân rụng chết trong lửa bỏng
Người rụng đời hư hỏng vì yêu
Tóc dài rụng sợi muối tiêu
Thời gian rụng nét diễm kiều về đâu?
Song thất lục bát
Cõi tạm
Cứ tưởng trần gian là cõi thật
Nên con người tất bật tranh đua
Cuộc đời kẻ thắng kẻ thua
Chẳng qua chỉ một trò đùa hư vô
Đời không thật dễ hồ tình thật
Cho nên buồn được mất đáng chi
Một lần em bước vu qui
Là tình xuống tóc qui y một đời
Có lẽ khóc hay cười cũng vậy
Mặt nạ đâu che đậy được hồn
Giấu đằng sau những nụ hôn
Ngọt hay là đắng cũng chôn lấp sầu
Trái tim ấy dẫu sâu hay cạn
Cũng chỉ là cõi tạm qua mau
Xin đừng đập nhịp đớn đau
Yêu nhau không thể, ghét nhau không đành
Cứ tưởng trần gian là cõi thật
Nên con người tất bật tranh đua
Cuộc đời kẻ thắng kẻ thua
Chẳng qua chỉ một trò đùa hư vô
Đời không thật dễ hồ tình thật
Cho nên buồn được mất đáng chi
Một lần em bước vu qui
Là tình xuống tóc qui y một đời
Có lẽ khóc hay cười cũng vậy
Mặt nạ đâu che đậy được hồn
Giấu đằng sau những nụ hôn
Ngọt hay là đắng cũng chôn lấp sầu
Trái tim ấy dẫu sâu hay cạn
Cũng chỉ là cõi tạm qua mau
Xin đừng đập nhịp đớn đau
Yêu nhau không thể, ghét nhau không đành
Song thất lục bát
Mưa chiều
Lê chân giữa nẻo đồi lầy lội
Giá buốt trời tuôn xối vào môi
Lang thang gối mỏi lâu rồi
Nỡ nào thấm lạnh thêm đôi vai gầy
Rơi nước mắt ai hay ai thấy
Bởi hòa vào giòng chảy mưa bay
Trái tim ướp vị đắng cay
Dành làm kỷ vật sau ngày phôi pha
Yêu thương đã vỡ òa hối hả
Không gian buồn rỉ rả mưa sa
Bờ mi ướt đẫm xót xa
Bàn tay vuốt lệ để mà quên nhau
Răng cắn chặt cơn đau ứa máu
Tình ai còn tê thấu ngực sâu
Em đi lạc cả hồn sầu
Trời còn nhỏ mãi giọt rầu tiễn đưa
Lê chân giữa nẻo đồi lầy lội
Giá buốt trời tuôn xối vào môi
Lang thang gối mỏi lâu rồi
Nỡ nào thấm lạnh thêm đôi vai gầy
Rơi nước mắt ai hay ai thấy
Bởi hòa vào giòng chảy mưa bay
Trái tim ướp vị đắng cay
Dành làm kỷ vật sau ngày phôi pha
Yêu thương đã vỡ òa hối hả
Không gian buồn rỉ rả mưa sa
Bờ mi ướt đẫm xót xa
Bàn tay vuốt lệ để mà quên nhau
Răng cắn chặt cơn đau ứa máu
Tình ai còn tê thấu ngực sâu
Em đi lạc cả hồn sầu
Trời còn nhỏ mãi giọt rầu tiễn đưa
Song thất lục bát
Ném bỏ tình yêu
Em ném bỏ tình vào góc tối
Chải lại giòng tóc rối bờ vai
Vùi đầu trong đống vở bài
Mùa xuân thôi đã nhạt phai mai vàng
Trái tim đã vỡ toang ảo mộng
Anh vẫn cười lồng lộng hả hê
Gạt tình em quá u mê
Dối gian cả một lời thề thủy chung
Quăng hết nỗi nhớ nhung từ ấy
Trước kiếng mờ soi thấy hư hao
Vò tim đau nhói xiết bao
Chân em va vấp bước vào ăn năn
Em ném bỏ tình vào góc tối
Chải lại giòng tóc rối bờ vai
Vùi đầu trong đống vở bài
Mùa xuân thôi đã nhạt phai mai vàng
Trái tim đã vỡ toang ảo mộng
Anh vẫn cười lồng lộng hả hê
Gạt tình em quá u mê
Dối gian cả một lời thề thủy chung
Quăng hết nỗi nhớ nhung từ ấy
Trước kiếng mờ soi thấy hư hao
Vò tim đau nhói xiết bao
Chân em va vấp bước vào ăn năn
Song thất lục bát
Sáng mưa lạnh em làm biếng dậy
Mưa ngòn ngọt tỉ tê gối mộng
Em bồng bềnh giường rộng chăn êm
Tưởng chừng trời vẫn còn đêm
Nghe cơn làm biếng thấm mềm môi ngoan
Ánh bình minh đã tan trong mắt
Mưa dầm dề xám ngắt không gian
Ru đôi mi khép nồng nàn
Cuộn mình trong chiếc kén vàng tơ non
Mưa lành lạnh thêm ngon giấc ngủ
Không dật dờ sầu ủ tương lai
Thả hồn tìm cõi mơ phai
Tạm quên hiện thực mệt nhoài đa đoan
Mưa ngòn ngọt tỉ tê gối mộng
Em bồng bềnh giường rộng chăn êm
Tưởng chừng trời vẫn còn đêm
Nghe cơn làm biếng thấm mềm môi ngoan
Ánh bình minh đã tan trong mắt
Mưa dầm dề xám ngắt không gian
Ru đôi mi khép nồng nàn
Cuộn mình trong chiếc kén vàng tơ non
Mưa lành lạnh thêm ngon giấc ngủ
Không dật dờ sầu ủ tương lai
Thả hồn tìm cõi mơ phai
Tạm quên hiện thực mệt nhoài đa đoan
Song thất lục bát
Tình ơi đừng quay lại
Cuộc tình ấy đừng quay lại nữa
Trái tim em sắp sửa vỡ rồi
Một lần đau đớn mà thôi
Làm sao chịu nổi máu nhồi đắng cay
Gió đừng thổi bụi bay vào mắt
Tiếng thở dài hiu hắt tháng năm
Trăng còn trong tuổi mười lăm
Mà lòng em khuyết lặng câm ngàn lời
Tình ơi cứ chôn vùi xa vắng
Đừng tìm về đè nặng tim em
Lòng ơi xin chớ yếu mềm
Cho tình quay lại hành thêm đời mình
Cuộc tình ấy đừng quay lại nữa
Trái tim em sắp sửa vỡ rồi
Một lần đau đớn mà thôi
Làm sao chịu nổi máu nhồi đắng cay
Gió đừng thổi bụi bay vào mắt
Tiếng thở dài hiu hắt tháng năm
Trăng còn trong tuổi mười lăm
Mà lòng em khuyết lặng câm ngàn lời
Tình ơi cứ chôn vùi xa vắng
Đừng tìm về đè nặng tim em
Lòng ơi xin chớ yếu mềm
Cho tình quay lại hành thêm đời mình
Song thất lục bát
Say một mình
Chiều nay lại một mình say khướt
Trên đường đời nhịp bước lẻ loi
Tình đem cho đã rồi đòi
Ta đành cam chịu thiệt thòi chia tay
Nợ ái ân lỡ vay sao trả
Em trở thành nước lã người dưng
Một thời áp má kề lưng
Giờ nhìn như thể chưa từng quen nhau
Tình đã cạn mà sầu chẳng cạn
Nghe từng ngày nứt rạn con tim
Vẫn còn thương mãi cánh chim
Sổ lồng bay mất biết tìm phương nao
Chiều nay lại một mình say khướt
Trên đường đời nhịp bước lẻ loi
Tình đem cho đã rồi đòi
Ta đành cam chịu thiệt thòi chia tay
Nợ ái ân lỡ vay sao trả
Em trở thành nước lã người dưng
Một thời áp má kề lưng
Giờ nhìn như thể chưa từng quen nhau
Tình đã cạn mà sầu chẳng cạn
Nghe từng ngày nứt rạn con tim
Vẫn còn thương mãi cánh chim
Sổ lồng bay mất biết tìm phương nao
Song thất lục bát
Sao băng
Để chuộc nỗi đau từ tiềm thức
Ta tìm nhau rạo rực yêu thương
Ngờ đâu vẫn kiếp đoạn trường
Chân đi chưa hết quãng đường gió trăng
Dồn lên ngực ăn năn uất nghẹn
Trả lại đời hò hẹn đắm say
Tà dương ong bướm tan bầy
Em vu quy giữa một ngày sao băng
Để chuộc nỗi đau từ tiềm thức
Ta tìm nhau rạo rực yêu thương
Ngờ đâu vẫn kiếp đoạn trường
Chân đi chưa hết quãng đường gió trăng
Dồn lên ngực ăn năn uất nghẹn
Trả lại đời hò hẹn đắm say
Tà dương ong bướm tan bầy
Em vu quy giữa một ngày sao băng
Song thất lục bát
Tình đã cạn
Tình đã cạn mà đời chưa cạn
Nên linh hồn hoảng loạn tìm nhau
Còn đâu bóng dáng nhiệm mầu
Nén hương ai khấn đục ngầu khói đen
Vẫn mê mải bon chen kiếm sống
Vẫn âm thầm ngày trống vắng qua
Em giờ vui với người ta
Tôi về thắp nến đốt tòa sen xưa
Buồn sao cứ dây dưa chẳng dứt
Tim không còn vẫn nhức từng cơn
Chỉ mong buông hết oán hờn
Để trong giấc mộng chập chờn ru em
Tình đã cạn mà đời chưa cạn
Nên linh hồn hoảng loạn tìm nhau
Còn đâu bóng dáng nhiệm mầu
Nén hương ai khấn đục ngầu khói đen
Vẫn mê mải bon chen kiếm sống
Vẫn âm thầm ngày trống vắng qua
Em giờ vui với người ta
Tôi về thắp nến đốt tòa sen xưa
Buồn sao cứ dây dưa chẳng dứt
Tim không còn vẫn nhức từng cơn
Chỉ mong buông hết oán hờn
Để trong giấc mộng chập chờn ru em
Song thất lục bát
Dẫu có khóc
Dẫu có khóc muôn lần đi nữa
Tình cũng thành vôi vữa trong tim
Thôi thì em cứ lặng im
Đừng đem nước mắt mà dìm đời nhau
Hồn ta đã từ lâu hóa thạch
Chờ nhịp đời về vạch số không
Hơi thở buồn đến mênh mông
Làm người phụ bạc đành lòng sao em
Biết sắc đẹp thường đem tai họa
Vẫn cam tâm sa đọa vì ai
Để rồi trả giá tương lai
Bờ môi thoi thóp kéo dài lời yêu
Dẫu có khóc muôn lần đi nữa
Tình cũng thành vôi vữa trong tim
Thôi thì em cứ lặng im
Đừng đem nước mắt mà dìm đời nhau
Hồn ta đã từ lâu hóa thạch
Chờ nhịp đời về vạch số không
Hơi thở buồn đến mênh mông
Làm người phụ bạc đành lòng sao em
Biết sắc đẹp thường đem tai họa
Vẫn cam tâm sa đọa vì ai
Để rồi trả giá tương lai
Bờ môi thoi thóp kéo dài lời yêu
Trang 1 trong tổng số 2 trang • 1, 2
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|