Lục bát
Trang 10 trong tổng số 18 trang
Trang 10 trong tổng số 18 trang • 1 ... 6 ... 9, 10, 11 ... 14 ... 18
Lục bát
Nép
Nếu em không tránh nổi mưa
Thì xin hãy nép cho vừa vòng tay
Nếu em không tránh nổi say
Thì xin hãy nép trong lay lất đời
Nếu em không tránh nổi tôi
Thì xin hãy nép vào lời yêu thương
Nếu em không tránh nổi buồn
Thì xin hãy nép bên đường tôi qua
Nếu em không tránh nổi mưa
Thì xin hãy nép cho vừa vòng tay
Nếu em không tránh nổi say
Thì xin hãy nép trong lay lất đời
Nếu em không tránh nổi tôi
Thì xin hãy nép vào lời yêu thương
Nếu em không tránh nổi buồn
Thì xin hãy nép bên đường tôi qua
Lục bát
Mê cung
Đường tình lắm nẻo quanh co
Thân đầy thương tích lò dò bước đi
Bàn tay người rất nhu mì
Dắt ta lạc giữa xuân thì mê cung
Đường tình lắm nẻo quanh co
Thân đầy thương tích lò dò bước đi
Bàn tay người rất nhu mì
Dắt ta lạc giữa xuân thì mê cung
Lục bát
Nếu
Nếu về bên ấy trời mưa
Sao người không đợi ta đưa mượn tình
Vội chi chân bước gập ghềnh
Rồi co ro lạnh bóng hình xanh xao
Nếu người trên đỉnh chiêm bao
Chờ ai đánh thức ngọt ngào nụ hôn
Môi ta giá rét bồn chồn
Tìm hơi thở ấm gọi hồn thiên thu
Nếu tình lạc bởi sương mù
Đành ôm dĩ vãng về ru phai lòng
Kiêu sa người vẫn vời trông
Tội ta tay trắng đèo bồng tương tư
Nếu tim mệt nhọc chối từ
Hay là người cứ giả ừ chanh chua
Bàn chân tàn nhẫn cợt đùa
Giẫm lên xác pháo cuối mùa vu quy
Nếu về bên ấy trời mưa
Sao người không đợi ta đưa mượn tình
Vội chi chân bước gập ghềnh
Rồi co ro lạnh bóng hình xanh xao
Nếu người trên đỉnh chiêm bao
Chờ ai đánh thức ngọt ngào nụ hôn
Môi ta giá rét bồn chồn
Tìm hơi thở ấm gọi hồn thiên thu
Nếu tình lạc bởi sương mù
Đành ôm dĩ vãng về ru phai lòng
Kiêu sa người vẫn vời trông
Tội ta tay trắng đèo bồng tương tư
Nếu tim mệt nhọc chối từ
Hay là người cứ giả ừ chanh chua
Bàn chân tàn nhẫn cợt đùa
Giẫm lên xác pháo cuối mùa vu quy
Lục bát
Người ở đừng về
Người ơi người ở đừng về
Câu ca Kinh Bắc đắm mê nồng nàn
Sông Cầu hết chuyến đò ngang
Lấy gì đưa đón người sang bến bờ
Thôi thì ở lại với mơ
Trong đôi con mắt lẳng lơ rất tình
Ngẩn ngơ điên đảo ánh nhìn
Lả lơi cởi áo cho mình yêu nhau
Ra vườn hái một quả cau
Bổ ra làm sáu têm trầu đỏ môi
Đỏ như màu má em thôi
Không ăn lòng cũng say rồi ngất ngư
Để mai nói tiếng tạ từ
Người về hồn vẫn luyến lưu không về
Người ơi người ở đừng về
Câu ca Kinh Bắc đắm mê nồng nàn
Sông Cầu hết chuyến đò ngang
Lấy gì đưa đón người sang bến bờ
Thôi thì ở lại với mơ
Trong đôi con mắt lẳng lơ rất tình
Ngẩn ngơ điên đảo ánh nhìn
Lả lơi cởi áo cho mình yêu nhau
Ra vườn hái một quả cau
Bổ ra làm sáu têm trầu đỏ môi
Đỏ như màu má em thôi
Không ăn lòng cũng say rồi ngất ngư
Để mai nói tiếng tạ từ
Người về hồn vẫn luyến lưu không về
Lục bát
Nửa vầng trăng xưa
Mười năm có đủ quên người?
Mười năm có đủ khóc cười phôi phai?
Nhiều khi thức giữa đêm dài
Lại mơ thấy một hình hài trăng xưa
Nhiều khi đi giữa ngày mưa
Lại thương nhớ áo em đưa tặng người
Dù em lặng lẽ ra khơi
Trăng hồng hoang vẫn sáng ngời đam mê
Dù em không thể quay về
Bao nhiêu cám dỗ chưa hề trôi qua
Hãy ngoan nhé nỗi đau ta
Để em mãi mãi ngọc ngà như trăng
Mười năm có đủ quên người?
Mười năm có đủ khóc cười phôi phai?
Nhiều khi thức giữa đêm dài
Lại mơ thấy một hình hài trăng xưa
Nhiều khi đi giữa ngày mưa
Lại thương nhớ áo em đưa tặng người
Dù em lặng lẽ ra khơi
Trăng hồng hoang vẫn sáng ngời đam mê
Dù em không thể quay về
Bao nhiêu cám dỗ chưa hề trôi qua
Hãy ngoan nhé nỗi đau ta
Để em mãi mãi ngọc ngà như trăng
Lục bát
Rượu tình
Rượu tình vị ngọt vị cay
Sao ta chuốc mãi không say lòng người
Vậy mà chỉ một nụ cười
Người làm ta ngã giữa đời đảo điên
Phàm trần mơ chuyện thần tiên
Ba năm Lưu Nguyễn đào nguyên chán rồi
Bồng Lai đầy ắp tiếng cười
Nhưng buồn vì thiếu tiếng người yêu ta
Rượu tình vị ngọt vị cay
Sao ta chuốc mãi không say lòng người
Vậy mà chỉ một nụ cười
Người làm ta ngã giữa đời đảo điên
Phàm trần mơ chuyện thần tiên
Ba năm Lưu Nguyễn đào nguyên chán rồi
Bồng Lai đầy ắp tiếng cười
Nhưng buồn vì thiếu tiếng người yêu ta
Lục bát
Sáo ơi nhớ về
Thương con sáo lỡ sang sông
Xa xôi có biết đường không để về
Bến tình dẫu lắm u mê
Vẫn hơn hiu quạnh não nề bơ vơ
Sáo còn hót tiếng ngẩn ngơ
Động lòng trắc ẩn xác xơ hồn người
Xưa tung tăng nhảy giữa đời
Trách ta an phận biếng lười nằm mơ
Bao giờ chấm dứt ngây thơ
Nhớ cho ta chẳng thể chờ đợi lâu
Muốn về xin hãy về mau
Kẻo con đò hết đưa nhau qua bờ
Sáo kêu xót dạ hững hờ
Giữa chiều thanh vắng bất ngờ ta say
Thương con sáo lỡ sang sông
Xa xôi có biết đường không để về
Bến tình dẫu lắm u mê
Vẫn hơn hiu quạnh não nề bơ vơ
Sáo còn hót tiếng ngẩn ngơ
Động lòng trắc ẩn xác xơ hồn người
Xưa tung tăng nhảy giữa đời
Trách ta an phận biếng lười nằm mơ
Bao giờ chấm dứt ngây thơ
Nhớ cho ta chẳng thể chờ đợi lâu
Muốn về xin hãy về mau
Kẻo con đò hết đưa nhau qua bờ
Sáo kêu xót dạ hững hờ
Giữa chiều thanh vắng bất ngờ ta say
Lục bát
Say mơ
Hồng tan bóng ngả xế chiều
Bàn tay em sớm mỹ miều ru đêm
Bờ môi trái chín ngọt mềm
Ngực căng bầu sữa êm đềm say mơ
Hồng tan bóng ngả xế chiều
Bàn tay em sớm mỹ miều ru đêm
Bờ môi trái chín ngọt mềm
Ngực căng bầu sữa êm đềm say mơ
Lục bát
Ta sợ
Trùng dương ngăn cách đôi đàng
Câu thơ hòa nhịp trong gang tấc kề
Lỡ mai Từ Thức tỉnh về
Bồng Lai xưa lại não nề dáng xuân
Thung sâu đêm hóa nên gần
Tình sâu nên vẫn thấy cần thịt da
Vườn tiên buồn giấc mơ hoa
Ta không bên cạnh để mà sẻ san
Yêu nhau trên cõi ngút ngàn
Nhiều khi ta sợ làm tan tim người
Trùng dương ngăn cách đôi đàng
Câu thơ hòa nhịp trong gang tấc kề
Lỡ mai Từ Thức tỉnh về
Bồng Lai xưa lại não nề dáng xuân
Thung sâu đêm hóa nên gần
Tình sâu nên vẫn thấy cần thịt da
Vườn tiên buồn giấc mơ hoa
Ta không bên cạnh để mà sẻ san
Yêu nhau trên cõi ngút ngàn
Nhiều khi ta sợ làm tan tim người
Lục bát
Suy nghĩ trước một cuộc thi thơ
Thơ ta để dỗ dành tình
Thơ ta để tặng bóng hình giai nhân
Chẳng rao bán giữa chợ trần
Mặc cho hay dở đâu cần phải thi
Thơ ta để dỗ dành tình
Thơ ta để tặng bóng hình giai nhân
Chẳng rao bán giữa chợ trần
Mặc cho hay dở đâu cần phải thi
Trang 10 trong tổng số 18 trang • 1 ... 6 ... 9, 10, 11 ... 14 ... 18
Trang 10 trong tổng số 18 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|