Ngọc Thịnh
Ngọc Thịnh
Câu đợi câu chờ
Ngày ấy bên bờ sông La
Anh nghe câu hò ví dặm
Để một đời anh đi xa
Để ngàn lần anh nhớ mãi
Ngày ấy con đò đưa tiễn
Một người lữ khách qua sông
Người ơi sao mà sâu nặng
Câu thương câu đợi câu chờ
Nay anh trở về bên giòng sông La
Con đò vẫn nguyên, giòng sông còn đó
Câu hò quê mình mộc mạc mà thương
Ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường
Câu hò ví dặm cho anh đầy mơ ước
Nay anh trở về bên giòng sông La
Con đò vẫn nguyên, giòng sông còn đó
Câu hò quê mình mộc mạc mà thương
Ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đuờng
Câu hò ví dặm anh thương anh thương trọn đời
Cay gừng muối mặn đừng quên
Người ơi
Ngày ấy bên bờ sông La
Anh nghe câu hò ví dặm
Để một đời anh đi xa
Để ngàn lần anh nhớ mãi
Ngày ấy con đò đưa tiễn
Một người lữ khách qua sông
Người ơi sao mà sâu nặng
Câu thương câu đợi câu chờ
Nay anh trở về bên giòng sông La
Con đò vẫn nguyên, giòng sông còn đó
Câu hò quê mình mộc mạc mà thương
Ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường
Câu hò ví dặm cho anh đầy mơ ước
Nay anh trở về bên giòng sông La
Con đò vẫn nguyên, giòng sông còn đó
Câu hò quê mình mộc mạc mà thương
Ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đuờng
Câu hò ví dặm anh thương anh thương trọn đời
Cay gừng muối mặn đừng quên
Người ơi
Ngọc Thịnh
Lời quê
Cái cò cái vạc cái nông
Sao mày dẫm lúa nhà ông hỡi cò
Không không tôi đứng trên bờ
Mẹ con nhà nó đổ ngờ cho tôi
Cái cò cái vạc cái nông
Nắng mưa dầm trong ruộng bờ
Không hề làm đau cây lúa
Sao người nỡ đổ cho tôi
Cái cò cái vạc cái nông
Kiếm tìm từ trong rơm rạ
Gom lời chát mặn đắng cay
Thành câu ca dao ru đời
Ru gì giữa cõi thinh không
Ru gì thêm nỗi trông mong
Ru lời thân cò quãng vắng
Đâu rồi những buổi hoang sơ
Tiên cùng với người ở lại
Hạc theo trăng đến cùng mây
Ru gì giữa cõi thinh không
Ru gì thêm nỗi trông mong
Ru đằm sâu vào nỗi nhớ
Quê nghèo đâu nỡ như vôi
Duyên tình đất trời không cạn
Để ca dao mãi cùng người
Cái cò cái vạc cái nông
Sao mày dẫm lúa nhà ông hỡi cò
Không không tôi đứng trên bờ
Mẹ con nhà nó đổ ngờ cho tôi
Cái cò cái vạc cái nông
Nắng mưa dầm trong ruộng bờ
Không hề làm đau cây lúa
Sao người nỡ đổ cho tôi
Cái cò cái vạc cái nông
Kiếm tìm từ trong rơm rạ
Gom lời chát mặn đắng cay
Thành câu ca dao ru đời
Ru gì giữa cõi thinh không
Ru gì thêm nỗi trông mong
Ru lời thân cò quãng vắng
Đâu rồi những buổi hoang sơ
Tiên cùng với người ở lại
Hạc theo trăng đến cùng mây
Ru gì giữa cõi thinh không
Ru gì thêm nỗi trông mong
Ru đằm sâu vào nỗi nhớ
Quê nghèo đâu nỡ như vôi
Duyên tình đất trời không cạn
Để ca dao mãi cùng người
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|