Tập thơ: 7 chữ
Trang 5 trong tổng số 8 trang
Trang 5 trong tổng số 8 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8
Tập thơ: 7 chữ
Tình yêu nhiễm bệnh
Lạnh thêm mắt lệ nhỏ xuống mưa
Tình yêu nhiễm bệnh thuốc chi ngừa
Người ngả linh hồn tìm chỗ dựa
Trên mảnh đất tàn tro gió đưa
Bếp tắt phai mờ hơi ấm xưa
Vô tình sóng tạt ướt song thưa
Thương ai đổ bóng dài tựa cửa
Rét đẫm vai gầy run nắng trưa
Ta đã đắm chìm cơn say sưa
Sẩy chân bao lượt vẫn không chừa
Cứ mãi lao đầu vào sắc lửa
Nhịp đập ân tình thoi thóp chưa?
Lạnh thêm mắt lệ nhỏ xuống mưa
Tình yêu nhiễm bệnh thuốc chi ngừa
Người ngả linh hồn tìm chỗ dựa
Trên mảnh đất tàn tro gió đưa
Bếp tắt phai mờ hơi ấm xưa
Vô tình sóng tạt ướt song thưa
Thương ai đổ bóng dài tựa cửa
Rét đẫm vai gầy run nắng trưa
Ta đã đắm chìm cơn say sưa
Sẩy chân bao lượt vẫn không chừa
Cứ mãi lao đầu vào sắc lửa
Nhịp đập ân tình thoi thóp chưa?
Tập thơ: 7 chữ
Tình yêu
Tình yêu, như là cơn gió ngược
Quất lên, má môi cào vết xước
Hạnh phúc, bàn tay chẳng vói được
Đành hái, trái cấm còn xanh mướt
Rồi cười, mặc kệ lệ mưa tuôn
Tình yêu, như vì sao rơi xuống
Tắt lịm, giữa tối tăm phiền muộn
Vũ trụ, kéo màn đêm luống cuống
Che giấu, trọn bầu trời mục ruỗng
Mới hỏi, có hiểu gì hư không?
Tình yêu, lửa thiêu người cháy bỏng
Hừng hực, thịt da phồng dấu phỏng
Đến khi, cõi lòng tàn sức nóng
Bỏ lại, xác thân toàn trống rỗng
Tự nhủ, cần chi người thương ta
Tình yêu, ép linh hồn hóa đá
Mười năm, tri âm thành khách lạ
Ký ức, cả một vùng trắng xóa
Lỗ chỗ, trái tim đầy mảnh vá
Vậy mà, hình bóng vẫn tơ vương
Tình yêu, trời sinh trời không dưỡng
Dụ dỗ, người ôm vào ảo tưởng
Thức tỉnh, nhìn đời vô định hướng
Giết buồn, rượu hồ say ngất ngưởng
Con mắt, khép lại đủ lâu chưa?
Tình yêu, như là cơn gió ngược
Quất lên, má môi cào vết xước
Hạnh phúc, bàn tay chẳng vói được
Đành hái, trái cấm còn xanh mướt
Rồi cười, mặc kệ lệ mưa tuôn
Tình yêu, như vì sao rơi xuống
Tắt lịm, giữa tối tăm phiền muộn
Vũ trụ, kéo màn đêm luống cuống
Che giấu, trọn bầu trời mục ruỗng
Mới hỏi, có hiểu gì hư không?
Tình yêu, lửa thiêu người cháy bỏng
Hừng hực, thịt da phồng dấu phỏng
Đến khi, cõi lòng tàn sức nóng
Bỏ lại, xác thân toàn trống rỗng
Tự nhủ, cần chi người thương ta
Tình yêu, ép linh hồn hóa đá
Mười năm, tri âm thành khách lạ
Ký ức, cả một vùng trắng xóa
Lỗ chỗ, trái tim đầy mảnh vá
Vậy mà, hình bóng vẫn tơ vương
Tình yêu, trời sinh trời không dưỡng
Dụ dỗ, người ôm vào ảo tưởng
Thức tỉnh, nhìn đời vô định hướng
Giết buồn, rượu hồ say ngất ngưởng
Con mắt, khép lại đủ lâu chưa?
Tập thơ: 7 chữ
Tình
Người bơm tình căng như bong bóng
Rồi thả tình bay giữa hư không
Trời mây mịt mù gió lồng lộng
Tình nổ tan tành dưới mưa giông
Người xoay tình quay như chong chóng
Điên đảo thêm đời vốn long đong
Ngón tay giữ lấy tình lóng ngóng
Vuột mất tình vào cõi mênh mông
Người chôn tình sâu nơi băng đóng
Tuyết phủ lạnh hồn trắng như bông
Rét thổi làn hơi buồn tê cóng
Để trái tim tình máu đang đông
Người bơm tình căng như bong bóng
Rồi thả tình bay giữa hư không
Trời mây mịt mù gió lồng lộng
Tình nổ tan tành dưới mưa giông
Người xoay tình quay như chong chóng
Điên đảo thêm đời vốn long đong
Ngón tay giữ lấy tình lóng ngóng
Vuột mất tình vào cõi mênh mông
Người chôn tình sâu nơi băng đóng
Tuyết phủ lạnh hồn trắng như bông
Rét thổi làn hơi buồn tê cóng
Để trái tim tình máu đang đông
Tập thơ: 7 chữ
Tờ thư cũ
Tình cờ ngồi giở tờ thư cũ
Viết gửi em ngày anh ra đi
Nét mực thời gian dần che phủ
Biết còn sót lại chút tình chi
Anh hay em xưa rơi nước mắt
Ố vàng loang lổ cả trang thư
Lỡ lảng quên nên giờ thắc mắc
Có lẽ là em khóc đó ư?
Tự nhiên lòng nghe thanh thản lạ
Phải chăng nhờ mắt đã thôi mưa
Kỷ niệm cuối cùng hồn bôi xóa
Mà chẳng gợi về vết tình xưa
Tình cờ ngồi giở tờ thư cũ
Viết gửi em ngày anh ra đi
Nét mực thời gian dần che phủ
Biết còn sót lại chút tình chi
Anh hay em xưa rơi nước mắt
Ố vàng loang lổ cả trang thư
Lỡ lảng quên nên giờ thắc mắc
Có lẽ là em khóc đó ư?
Tự nhiên lòng nghe thanh thản lạ
Phải chăng nhờ mắt đã thôi mưa
Kỷ niệm cuối cùng hồn bôi xóa
Mà chẳng gợi về vết tình xưa
Tập thơ: 7 chữ
Tôi muốn yêu em có được không?
Tôi muốn yêu em có được không?
Mùa xuân hai má tự nhiên hồng
Trái tim không gật cũng không lắc
Chỉ đập nhịp dồn hồi hộp mong
Tôi muốn yêu em có được không?
Mùa xuân hai má tự nhiên hồng
Trái tim không gật cũng không lắc
Chỉ đập nhịp dồn hồi hộp mong
Tập thơ: 7 chữ
Trăng ngã xuống vòng tay
Tình cờ trăng ngã xuống vòng tay
Ta đan như mắt lưới võng dày
Xiết ánh trăng hoang hừng hực nóng
Tình đã say rồi ngủ tại đây
Tình cờ trăng đậu xuống lòng đêm
Soi trái tim đau vàng vọt mềm
Trăng hiến dâng môi bầu vú mộng
Ta uống cạn rồi lại khát thêm
Tình cờ trăng ngã xuống vòng tay
Ta đan như mắt lưới võng dày
Xiết ánh trăng hoang hừng hực nóng
Tình đã say rồi ngủ tại đây
Tình cờ trăng đậu xuống lòng đêm
Soi trái tim đau vàng vọt mềm
Trăng hiến dâng môi bầu vú mộng
Ta uống cạn rồi lại khát thêm
Tập thơ: 7 chữ
Trắng tinh
Tấm thân tàn tạ tại thất tình
Trái tim trắc trở thiếu tự tin
Theo trời thử thách tôi tu tỉnh
Trống trải tương tư tâm trắng tinh
Tấm thân tàn tạ tại thất tình
Trái tim trắc trở thiếu tự tin
Theo trời thử thách tôi tu tỉnh
Trống trải tương tư tâm trắng tinh
Tập thơ: 7 chữ
Trẻ lại đời
Nhắc nhớ một thời xa rất xa
Mặt người tình cũ nhận không ra
Mơ hồ gợi lại vài tên gọi
Con tàu ký ức ghé sân ga
Ôi mấy mươi năm rồi hờ hững
Một mình trăn trở kiếp ba sinh
Cứ tưởng lòng em đầy tàn nhẫn
Nào biết tự ta đã vô tình
Lỡ để thời gian bước quá dài
Còn không ngày tháng ở tương lai
Thôi thì em cứ về tuyên án
Cho ta trả hết nợ khổ sai
Trói buộc chân ta chùng phiêu bạt
Hết thảnh thơi rong ruổi bốn bề
Giờ đây ngồi xuống nghe em hát
Người ơi người ở lại đừng về
Chẳng biết tình ta còn mấy buổi
Hãy yêu cho đến lúc tàn hơi
Dẫu rằng cộng lại gần trăm tuổi
Vẫn cứ yêu cho trẻ lại đời
Nhắc nhớ một thời xa rất xa
Mặt người tình cũ nhận không ra
Mơ hồ gợi lại vài tên gọi
Con tàu ký ức ghé sân ga
Ôi mấy mươi năm rồi hờ hững
Một mình trăn trở kiếp ba sinh
Cứ tưởng lòng em đầy tàn nhẫn
Nào biết tự ta đã vô tình
Lỡ để thời gian bước quá dài
Còn không ngày tháng ở tương lai
Thôi thì em cứ về tuyên án
Cho ta trả hết nợ khổ sai
Trói buộc chân ta chùng phiêu bạt
Hết thảnh thơi rong ruổi bốn bề
Giờ đây ngồi xuống nghe em hát
Người ơi người ở lại đừng về
Chẳng biết tình ta còn mấy buổi
Hãy yêu cho đến lúc tàn hơi
Dẫu rằng cộng lại gần trăm tuổi
Vẫn cứ yêu cho trẻ lại đời
Tập thơ: 7 chữ
Trở bệnh
Lâu quá mới trở về thăm biển
Thấy chiều thầm lặng vắng bóng mây
Thấy em lại khóc tình tan biến
Thấy rượu lại khô khát môi gầy
Tim trở bệnh rồi cô bé mơ
Sóng đã đưa nhau cách xa bờ
Chim vẫn lang thang chưa về tổ
Cho mắt đa tình vui ý thơ
Em cứ không nguôi bao nỗi nhớ
Loanh quanh trong ký ức đợi chờ
Bong bóng tình ơi đừng tan vỡ
Để trái tim còn nuôi giấc mơ
Lâu quá mới trở về thăm biển
Thấy chiều thầm lặng vắng bóng mây
Thấy em lại khóc tình tan biến
Thấy rượu lại khô khát môi gầy
Tim trở bệnh rồi cô bé mơ
Sóng đã đưa nhau cách xa bờ
Chim vẫn lang thang chưa về tổ
Cho mắt đa tình vui ý thơ
Em cứ không nguôi bao nỗi nhớ
Loanh quanh trong ký ức đợi chờ
Bong bóng tình ơi đừng tan vỡ
Để trái tim còn nuôi giấc mơ
Tập thơ: 7 chữ
Trò hề
Trời chiều bềnh bồng hồn chìm vào
Tình người nồng nàn từ ngày nào
Lòng mềm bàng hoàng chờ cồn cào
Nhìn đời toàn đầy màu hồng đào
Tình là đường dài người tìm về
Rồi tình dần dần đầy tràn trề
Nào ngờ lòng người tàn lời thề
Đời này còn gì ngoài trò hề
Trời chiều bềnh bồng hồn chìm vào
Tình người nồng nàn từ ngày nào
Lòng mềm bàng hoàng chờ cồn cào
Nhìn đời toàn đầy màu hồng đào
Tình là đường dài người tìm về
Rồi tình dần dần đầy tràn trề
Nào ngờ lòng người tàn lời thề
Đời này còn gì ngoài trò hề
Trang 5 trong tổng số 8 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8
Trang 5 trong tổng số 8 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|