Tập thơ: 7 chữ
Trang 6 trong tổng số 8 trang
Trang 6 trong tổng số 8 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8
Tập thơ: 7 chữ
Trúc xinh ơi
Trúc xinh ơi có mọc đầu đình?
Em xinh ơi có đứng một mình?
Vây quanh em dập dìu ong bướm
Có liếc cho tôi một ánh nhìn?
Trúc xinh ơi có mọc bờ kè?
Em xinh ơi có bỏ hội hè?
Bước chân tôi dùng dằng đi ở
Trái tim mờ vì bóng mây che
Trúc xinh ơi có mọc giữa đồng?
Em xinh ơi có vội lấy chồng?
Con thiêu thân lao vào ánh lửa
Cái chết làm buồn cả đám đông
Trúc xinh ơi có mọc bên đường?
Em xinh ơi có sống bình thường?
Hay ganh đua một thời son phấn
Rồi cuối đời nhỏ lệ tiếc thương
Trúc xinh ơi có mọc bờ ao?
Em xinh ơi đang ở nơi nào?
Để lòng tôi bao năm lưu luyến
Lặng lẽ gửi em một lời chào
Trúc xinh ơi có mọc đầu đình?
Em xinh ơi có đứng một mình?
Vây quanh em dập dìu ong bướm
Có liếc cho tôi một ánh nhìn?
Trúc xinh ơi có mọc bờ kè?
Em xinh ơi có bỏ hội hè?
Bước chân tôi dùng dằng đi ở
Trái tim mờ vì bóng mây che
Trúc xinh ơi có mọc giữa đồng?
Em xinh ơi có vội lấy chồng?
Con thiêu thân lao vào ánh lửa
Cái chết làm buồn cả đám đông
Trúc xinh ơi có mọc bên đường?
Em xinh ơi có sống bình thường?
Hay ganh đua một thời son phấn
Rồi cuối đời nhỏ lệ tiếc thương
Trúc xinh ơi có mọc bờ ao?
Em xinh ơi đang ở nơi nào?
Để lòng tôi bao năm lưu luyến
Lặng lẽ gửi em một lời chào
Tập thơ: 7 chữ
Từ đó quên em
Em ra đi như loài chim trời
Để một người ở lại đớn đau
Ngày chia tay nhìn em tươi cười
Mà lòng anh thêm sầu thấm sầu
Em ra đi bỏ điều nguyện thề
Để một người vỡ mộng ngây thơ
Dẫu biết em không còn quay về
Sao mỏi mòn anh mơ vẫn mơ
Em ra đi hạnh phúc riêng mình
Để một người nhức nhói cuồng điên
Em thản nhiên chôn vùi ân tình
Anh chuốc men buồn nghiêng ngả nghiêng
Em ra đi vui mừng rạng ngời
Để một người xơ xác đắng cay
Em phương xa tô hồng cuộc đời
Anh nuốt lệ vào say càng say
Em ra đi xóa mờ nhọc nhằn
Để một người hụt hẫng vòng tay
Anh bây giờ nặng nề học hằn
Tiếp nối chán chường ngày lại ngày
Em ra đi cao vời tự hào
Để một người cúi mặt hờn thương
Em kiêu sa đón nhận ngọt ngào
Anh rã rời nghe trường đoạn trường
Em ra đi vẹn tròn mơ màng
Để một người bụi cát lang thang
Anh âm thầm khóc tình bẽ bàng
Ngậm ngùi yêu dấu tan rồi tan
Em ra đi thiên đường mong tìm
Để một người xé nát con tim
Anh đã quyết nguôi dần muộn phiền
Cứ mãi dày vò đêm từng đêm
Em ra đi dâng trào rộn ràng
Để một người chìm đáy truân chuyên
Em vô tâm hưởng thụ an nhàn
Anh cố dỗ lòng yên ngủ yên
Em ra đi trả tình hững hờ
Để một người lạnh buốt tương lai
Anh hiện tại sống mòn ơ thờ
Đợi chờ quá khứ phai nhạt phai
Em ra đi bao lần môi cười
Để một người từ đó quên em
Xin chúc em quen buồn quê người
Anh buông hồn trôi bềnh bồng bềnh
Em ra đi thay mới hẹn hò
Để một người héo hắt tương tư
Anh đem tình thả bay theo gió
Ru lấy đời mình hư đã hư
Em ra đi như loài chim trời
Để một người ở lại đớn đau
Ngày chia tay nhìn em tươi cười
Mà lòng anh thêm sầu thấm sầu
Em ra đi bỏ điều nguyện thề
Để một người vỡ mộng ngây thơ
Dẫu biết em không còn quay về
Sao mỏi mòn anh mơ vẫn mơ
Em ra đi hạnh phúc riêng mình
Để một người nhức nhói cuồng điên
Em thản nhiên chôn vùi ân tình
Anh chuốc men buồn nghiêng ngả nghiêng
Em ra đi vui mừng rạng ngời
Để một người xơ xác đắng cay
Em phương xa tô hồng cuộc đời
Anh nuốt lệ vào say càng say
Em ra đi xóa mờ nhọc nhằn
Để một người hụt hẫng vòng tay
Anh bây giờ nặng nề học hằn
Tiếp nối chán chường ngày lại ngày
Em ra đi cao vời tự hào
Để một người cúi mặt hờn thương
Em kiêu sa đón nhận ngọt ngào
Anh rã rời nghe trường đoạn trường
Em ra đi vẹn tròn mơ màng
Để một người bụi cát lang thang
Anh âm thầm khóc tình bẽ bàng
Ngậm ngùi yêu dấu tan rồi tan
Em ra đi thiên đường mong tìm
Để một người xé nát con tim
Anh đã quyết nguôi dần muộn phiền
Cứ mãi dày vò đêm từng đêm
Em ra đi dâng trào rộn ràng
Để một người chìm đáy truân chuyên
Em vô tâm hưởng thụ an nhàn
Anh cố dỗ lòng yên ngủ yên
Em ra đi trả tình hững hờ
Để một người lạnh buốt tương lai
Anh hiện tại sống mòn ơ thờ
Đợi chờ quá khứ phai nhạt phai
Em ra đi bao lần môi cười
Để một người từ đó quên em
Xin chúc em quen buồn quê người
Anh buông hồn trôi bềnh bồng bềnh
Em ra đi thay mới hẹn hò
Để một người héo hắt tương tư
Anh đem tình thả bay theo gió
Ru lấy đời mình hư đã hư
Tập thơ: 7 chữ
Tưởng rằng
Thương nhớ sẽ là thương nhớ ơi
Tôi như bươm bướm lạc qua đời
Em như vồng cải vàng hoa đợi
Bướm có hững hờ hoa vẫn tươi
Em thả hồn thơ theo nắng hương
Nhan sắc tình yêu ấm mộng thường
Tôi như ngọn gió đồng vô hướng
Đón bước người đi quét dọn đường
Đêm chao nghiêng xuống nhạt hồn trăng
Chú Cuội ngẩn ngơ cứ tưởng rằng
Bóng dáng Hằng Nga từ nay vắng
Dưới gốc đa buồn tơ rối giăng
Thương nhớ sẽ là thương nhớ ơi
Tôi như bươm bướm lạc qua đời
Em như vồng cải vàng hoa đợi
Bướm có hững hờ hoa vẫn tươi
Em thả hồn thơ theo nắng hương
Nhan sắc tình yêu ấm mộng thường
Tôi như ngọn gió đồng vô hướng
Đón bước người đi quét dọn đường
Đêm chao nghiêng xuống nhạt hồn trăng
Chú Cuội ngẩn ngơ cứ tưởng rằng
Bóng dáng Hằng Nga từ nay vắng
Dưới gốc đa buồn tơ rối giăng
Tập thơ: 7 chữ
Tửu khách
Người cỡi chim loan ai cỡi phụng
Nhã nhạc đưa tình lên thiên cung
Lam kiều giã ngọc còn chưa vụn
Bóng liễu Chương Đài đã mông lung
Ly rượu tương tư không ai cụng
Tửu khách say mèm nói lung bung
Ghẹo cô chủ quán cười phóng túng
Để má giai nhân đỏ ngượng ngùng
Người cỡi chim loan ai cỡi phụng
Nhã nhạc đưa tình lên thiên cung
Lam kiều giã ngọc còn chưa vụn
Bóng liễu Chương Đài đã mông lung
Ly rượu tương tư không ai cụng
Tửu khách say mèm nói lung bung
Ghẹo cô chủ quán cười phóng túng
Để má giai nhân đỏ ngượng ngùng
Tập thơ: 7 chữ
Túy Liễu
Có phải dáng buồn liễu đang say
Xót xa theo rượu rót tràn đầy
Hạnh phúc đầu đời người đã lấy
Tấm thân còn tiếc giữ gì đây?
Tình đến rồi đi như bóng mây
Mưa vừa thấm đất vội cao bay
Trái cấm ngọt ngào người đã hái
Hạt mầm gieo lại chỉ đắng cay
Sắc đẹp trần gian liễu trót vay
Hóa công ghen ghét sớm đọa đày
Ngọn lửa thiêu thân, tình đã cháy
Tim nặng tương tư trĩu guộc gầy
Oán giận trời, trời cũng không hay
Níu kéo người, người cũng chia tay
Những bài họ Sở ngàn xưa ấy
Vẫn gạt được tình liễu thơ ngây
Muôn lời ước hẹn trong phút giây
Dối gian mặt thật vụt phơi bày
Một đời trinh trắng giờ bẩn vấy
Liễu đắm chìm trong vũng lội lầy
Trút hết căm hờn nỗi quắt quay
Thác loạn cuồng điên bữa tiệc này
Ái ân xác thịt vò nát bấy
Giá nào sẽ trả trọn cơn say?
Mặc tình cái giá trả đêm nay
Miễn sống vui qua được một ngày
Rượu sẽ cản ngăn giòng lệ chảy
Để nụ cười xưa nở lất lây
Có phải dáng buồn liễu đang say
Xót xa theo rượu rót tràn đầy
Hạnh phúc đầu đời người đã lấy
Tấm thân còn tiếc giữ gì đây?
Tình đến rồi đi như bóng mây
Mưa vừa thấm đất vội cao bay
Trái cấm ngọt ngào người đã hái
Hạt mầm gieo lại chỉ đắng cay
Sắc đẹp trần gian liễu trót vay
Hóa công ghen ghét sớm đọa đày
Ngọn lửa thiêu thân, tình đã cháy
Tim nặng tương tư trĩu guộc gầy
Oán giận trời, trời cũng không hay
Níu kéo người, người cũng chia tay
Những bài họ Sở ngàn xưa ấy
Vẫn gạt được tình liễu thơ ngây
Muôn lời ước hẹn trong phút giây
Dối gian mặt thật vụt phơi bày
Một đời trinh trắng giờ bẩn vấy
Liễu đắm chìm trong vũng lội lầy
Trút hết căm hờn nỗi quắt quay
Thác loạn cuồng điên bữa tiệc này
Ái ân xác thịt vò nát bấy
Giá nào sẽ trả trọn cơn say?
Mặc tình cái giá trả đêm nay
Miễn sống vui qua được một ngày
Rượu sẽ cản ngăn giòng lệ chảy
Để nụ cười xưa nở lất lây
Tập thơ: 7 chữ
Ước chi
Ta đã giam tình vào bóng tối
Ánh lửa thiêu thân tắt lịm dần
Môi khe khẽ đọc lời sám hối
Ước chi em hiểu được đôi phần
Ta đã giam tình vào bóng tối
Ánh lửa thiêu thân tắt lịm dần
Môi khe khẽ đọc lời sám hối
Ước chi em hiểu được đôi phần
Tập thơ: 7 chữ
Vàng
Có nỗi buồn vàng như mùa thu
Đêm trăng vàng vọt phủ mây mù
Người đi người đợi vàng úa lá
Năm tháng mỏi mòn chân lãng du
Có khoảng thời gian vàng thơ ngây
Tình yêu như lửa ấm môi đầy
Hồn giờ tan dấu vàng son ấy
Lưu lạc phương trời mây trắng bay
Có kỷ niệm vàng không hề phai
Mặc kiếp nhân sinh ngắn hay dài
Cũng may còn chút gì trường cửu
Giữa cuộc đời thường luôn đổi thay
Có ước mơ vàng như nắng hanh
Dẫu cổ xưa nhưng mộng mãi lành
Người chớ chê bai lời cũ kỹ:
"Hai trái tim vàng chung mái tranh"
Có nỗi buồn vàng như mùa thu
Đêm trăng vàng vọt phủ mây mù
Người đi người đợi vàng úa lá
Năm tháng mỏi mòn chân lãng du
Có khoảng thời gian vàng thơ ngây
Tình yêu như lửa ấm môi đầy
Hồn giờ tan dấu vàng son ấy
Lưu lạc phương trời mây trắng bay
Có kỷ niệm vàng không hề phai
Mặc kiếp nhân sinh ngắn hay dài
Cũng may còn chút gì trường cửu
Giữa cuộc đời thường luôn đổi thay
Có ước mơ vàng như nắng hanh
Dẫu cổ xưa nhưng mộng mãi lành
Người chớ chê bai lời cũ kỹ:
"Hai trái tim vàng chung mái tranh"
Tập thơ: 7 chữ
Vì em
Vì em chăng cao dây tơ hồng
Nên tôi cam lòng buông tay không
Tương tư đem vùi trong men nồng
Cơn say đưa buồn trôi mênh mông
Hình như là em yêu tôi mà
Sao nay đành quay lưng phôi pha
Tâm hồn trinh nguyên xưa hiền hòa
Hư dần theo đam mê kiêu sa
Em giờ cao sang từ bờ môi
Trông về tương lai mơ xa xôi
Chờ đời tôn vinh em lên ngôi
Chờ người nâng niu em thay tôi
Em đâu còn là em thơ ngây
Tôi phơi trên đường con tim gầy
Bên ai vô tình qua nơi này
Làm đau tim tôi em nào hay
Lâu đài người xây lên nguy nga
Tình yêu mua về bằng xa hoa
Thôi thì em đi theo người ta
Tôi về thương thân tôi bôn ba
Môi ơi mau dừng câu than van
Tim ơi xin ngừng cơn mê man
Cơn đau thôi đừng khua tim tan
Cho tôi đi mừng em sang ngang
Chiều nay như trời tuôn thêm mưa
Lòng tôi sao còn buồn dây dưa
Say sưa cần bao nhiêu cho vừa
Hồn rơi từ lâu tôi hay chưa?
Vì em chăng cao dây tơ hồng
Nên tôi cam lòng buông tay không
Tương tư đem vùi trong men nồng
Cơn say đưa buồn trôi mênh mông
Hình như là em yêu tôi mà
Sao nay đành quay lưng phôi pha
Tâm hồn trinh nguyên xưa hiền hòa
Hư dần theo đam mê kiêu sa
Em giờ cao sang từ bờ môi
Trông về tương lai mơ xa xôi
Chờ đời tôn vinh em lên ngôi
Chờ người nâng niu em thay tôi
Em đâu còn là em thơ ngây
Tôi phơi trên đường con tim gầy
Bên ai vô tình qua nơi này
Làm đau tim tôi em nào hay
Lâu đài người xây lên nguy nga
Tình yêu mua về bằng xa hoa
Thôi thì em đi theo người ta
Tôi về thương thân tôi bôn ba
Môi ơi mau dừng câu than van
Tim ơi xin ngừng cơn mê man
Cơn đau thôi đừng khua tim tan
Cho tôi đi mừng em sang ngang
Chiều nay như trời tuôn thêm mưa
Lòng tôi sao còn buồn dây dưa
Say sưa cần bao nhiêu cho vừa
Hồn rơi từ lâu tôi hay chưa?
Tập thơ: 7 chữ
Vi trùng
Em là con vi trùng giả dối
Bọc vỏ tình yêu để hại người
Nỗi đau tiềm ẩn trong buồng phổi
Thành tiếng ho khan xé tiếng cười
Lở loét khắp linh hồn trụy lạc
Trái tim vỡ máu vết thương sâu
Mầm bệnh đã đến giờ bộc phát
Tử thần thúc giục bước chân mau
Em là con vi trùng giả dối
Bọc vỏ tình yêu để hại người
Nỗi đau tiềm ẩn trong buồng phổi
Thành tiếng ho khan xé tiếng cười
Lở loét khắp linh hồn trụy lạc
Trái tim vỡ máu vết thương sâu
Mầm bệnh đã đến giờ bộc phát
Tử thần thúc giục bước chân mau
Tập thơ: 7 chữ
Vô đề
Nhất phương tài nữ thơ diễm tuyệt
Ta vẫn trung thành kẻ tri âm
Sức cạn trí mòn sao sánh kịp
Cứ mãi lặng thầm ghé sang thăm
Câu thơ của nàng rung cảm quá
Xúc động tâm hồn khách ngâm nga
Cho nên lúc thấy người bôi xóa
Ta xót cả lòng mới than qua
Ai kia gây lấy điều tác tệ
Muộn phiền nữ sĩ cất tư tâm
Rồi định ra đi trong ngấn lệ
Để đời trống vắng diệu huyền cầm
Ta vào mong mỏi người chuyển ý
Giữ lại tài hoa cho thế gian
Chấp nhất làm chi lời thô bỉ
Mọi người đều thương cảm với nàng
Bao nhiêu tri kỷ vào an ủi
Trùng dương giờ sóng gió đã yên
Nàng sẽ lảng quên cơn hờn tủi
Viết tiếp lời thơ mang ý tiên
Hân hạnh cùng người vui xướng họa
Ta nghe hạnh phúc choáng ngợp nhiều
Nhưng có đôi khi lòng thấy lạ
Tưởng chừng như trái tim mình yêu
Thơ nàng thánh thoát như tấu nhạc
Mong tìm kết bạn khách tri âm
Thơ ta u ám hồn phách lạc
Trái tim theo năm tháng thăng trầm
Thơ nàng không thể không yêu được
Ta cứ mơ màng duyên phấn son
Nhưng tài không đủ không như ước
Có phải tự làm hoa héo hon
Không muốn như ai gây nên họa
Thêm buồn cho một cánh hoàng hoa
Cam đành giấu lệ mà từ tạ
Dời chân sao nhói dạ xót xa
Lời xin tạm biệt đầy hối hả
Dẫu lòng không thật muốn phân ly
Biết mình thất lễ vì vội vã
Chỉ sợ yêu nhiều không nỡ đi
Ta về bên góc nhà cũ kỹ
Một mình lặng lẽ nhớ trong mơ
Ngờ đâu hoàng hoa từ mộng mị
Bất chợt tìm vào gieo ý thơ...
Nhất phương tài nữ thơ diễm tuyệt
Ta vẫn trung thành kẻ tri âm
Sức cạn trí mòn sao sánh kịp
Cứ mãi lặng thầm ghé sang thăm
Câu thơ của nàng rung cảm quá
Xúc động tâm hồn khách ngâm nga
Cho nên lúc thấy người bôi xóa
Ta xót cả lòng mới than qua
Ai kia gây lấy điều tác tệ
Muộn phiền nữ sĩ cất tư tâm
Rồi định ra đi trong ngấn lệ
Để đời trống vắng diệu huyền cầm
Ta vào mong mỏi người chuyển ý
Giữ lại tài hoa cho thế gian
Chấp nhất làm chi lời thô bỉ
Mọi người đều thương cảm với nàng
Bao nhiêu tri kỷ vào an ủi
Trùng dương giờ sóng gió đã yên
Nàng sẽ lảng quên cơn hờn tủi
Viết tiếp lời thơ mang ý tiên
Hân hạnh cùng người vui xướng họa
Ta nghe hạnh phúc choáng ngợp nhiều
Nhưng có đôi khi lòng thấy lạ
Tưởng chừng như trái tim mình yêu
Thơ nàng thánh thoát như tấu nhạc
Mong tìm kết bạn khách tri âm
Thơ ta u ám hồn phách lạc
Trái tim theo năm tháng thăng trầm
Thơ nàng không thể không yêu được
Ta cứ mơ màng duyên phấn son
Nhưng tài không đủ không như ước
Có phải tự làm hoa héo hon
Không muốn như ai gây nên họa
Thêm buồn cho một cánh hoàng hoa
Cam đành giấu lệ mà từ tạ
Dời chân sao nhói dạ xót xa
Lời xin tạm biệt đầy hối hả
Dẫu lòng không thật muốn phân ly
Biết mình thất lễ vì vội vã
Chỉ sợ yêu nhiều không nỡ đi
Ta về bên góc nhà cũ kỹ
Một mình lặng lẽ nhớ trong mơ
Ngờ đâu hoàng hoa từ mộng mị
Bất chợt tìm vào gieo ý thơ...
Trang 6 trong tổng số 8 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8
Trang 6 trong tổng số 8 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|