Cám ơn ngục tù
Trang 3 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Chúc phúc
Chúc phúc
Phúc cho anh đã bị còng
Vì anh được nhìn rõ
Để mô tả
Cái còng, lệnh bắt, cảm giác và nước mắt vợ con anh
Phúc cho anh đã bị tù
Vì anh được nhìn rõ
Để mô tả
Nhà lao, song sắt, tháng ngày và sự mất mát tự do
Phúc cho anh đã bị đọa đày
Vì anh được nhìn rõ
Để mô tả
Niềm tin, hy vọng và hạnh phúc tương lai
Phúc cho anh đã bị còng
Vì anh được nhìn rõ
Để mô tả
Cái còng, lệnh bắt, cảm giác và nước mắt vợ con anh
Phúc cho anh đã bị tù
Vì anh được nhìn rõ
Để mô tả
Nhà lao, song sắt, tháng ngày và sự mất mát tự do
Phúc cho anh đã bị đọa đày
Vì anh được nhìn rõ
Để mô tả
Niềm tin, hy vọng và hạnh phúc tương lai
Chiếc tàu 501
Chiếc tàu 501
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân bó gối dưới hầm ngồi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi theo định mệnh nổi trôi
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân một nắp nhỏ thông hơi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi thám hiểm vực đời
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân ba triệu tấn mồ hôi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi rung động đất trời
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân chờ từng giọt nước rơi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi cháy tiếng khô lời
Chằng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân ba nghìn thú vật rã rời
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi định nghĩa con người
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân bó gối dưới hầm ngồi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi theo định mệnh nổi trôi
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân một nắp nhỏ thông hơi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi thám hiểm vực đời
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân ba triệu tấn mồ hôi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi rung động đất trời
Chẳng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân chờ từng giọt nước rơi
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi cháy tiếng khô lời
Chằng bao giờ anh được đi chiếc 501
Ba nghìn tù nhân ba nghìn thú vật rã rời
Chuyến tàu đi Phú Quốc
Chuyến tàu đi định nghĩa con người
Trưa Chí Hòa
Trưa Chí Hòa
Trưa. Đời hiu hắt vô cùng
Trời ngang một miếng qua song nhà tù
Tiếng người gọi tự cachot
Tưởng chừng tiếng gọi đáy mồ vọng lên
Chạnh niềm cây cỏ ưu phiền
Con chim sẻ cũng lặng yên chịu buồn
Lòng như giấc ngủ chập chờn
Nắng thiêu tâm sự mỏi mòn tháng năm
Trưa. Đời hiu hắt vô cùng
Trời ngang một miếng qua song nhà tù
Tiếng người gọi tự cachot
Tưởng chừng tiếng gọi đáy mồ vọng lên
Chạnh niềm cây cỏ ưu phiền
Con chim sẻ cũng lặng yên chịu buồn
Lòng như giấc ngủ chập chờn
Nắng thiêu tâm sự mỏi mòn tháng năm
Một năm thèm đường
Một năm thèm đường
Người tù ngồi lựa gạo
Nhặt được vài hạt ngô
Bắt đầu một giấc mơ
Một giấc mơ ảo não
Ngay miếng đất anh nằm
Những hạt ngô gieo rắc
Những hạt ngô nảy mầm
Những cây ngô ao ước
Thân ngô nhú cao dần
Từng phân rồi từng tấc
Từng sáng anh tưới nước
Từng chiều anh ngó thăm
Ngô lên bằng đầu người
Gió đùa lá ngô vui
Nỗi niềm tan trong máu
Tù nhân giấu nụ cười
Anh múa lưỡi dao rừng
Những thân ngô ngã rạp
Mỗi khúc mỗi người cạp
Ôi ngọt đến vô cùng
Đám bạn tù nhìn nhau
Mắt long lanh giọt ngọc
Bây giờ là hạnh phúc
Tìm thấy khi qua cầu
Người tù ngồi lựa gạo
Nhặt được vài hạt ngô
Bắt đầu một giấc mơ
Một giấc mơ ảo não
Ngay miếng đất anh nằm
Những hạt ngô gieo rắc
Những hạt ngô nảy mầm
Những cây ngô ao ước
Thân ngô nhú cao dần
Từng phân rồi từng tấc
Từng sáng anh tưới nước
Từng chiều anh ngó thăm
Ngô lên bằng đầu người
Gió đùa lá ngô vui
Nỗi niềm tan trong máu
Tù nhân giấu nụ cười
Anh múa lưỡi dao rừng
Những thân ngô ngã rạp
Mỗi khúc mỗi người cạp
Ôi ngọt đến vô cùng
Đám bạn tù nhìn nhau
Mắt long lanh giọt ngọc
Bây giờ là hạnh phúc
Tìm thấy khi qua cầu
Buổi chiều biệt giam
Buổi chiều biệt giam
Buổi chiều trong biệt giam
Chân còng và tay mỏi
Miệng khô và bụng đói
Anh vuốt ve nỗi buồn
Ngủ đi ngủ cho ngon
Nắng bên ngoài thoi thóp
Trời bên ngoài tịch liêu
Người bên ngoài vàng vọt
Em bên ngoài hắt hiu
Phải thế không em yêu
Anh nằm cạnh thùng phân
Nghe hương đời lạ quá
Nghe tiếng đời rộn rã
Trong đau đớn nhục nhằn
Anh quên mình lầm than
Chân anh còng tự mở
Lòng anh tiêu ngậm ngùi
Bông hồng ngoan sẽ nở
Trên đất đắng phận người
Như vậy đó em ơi
Buổi chiều trong biệt giam
Chân còng và tay mỏi
Miệng khô và bụng đói
Anh vuốt ve nỗi buồn
Ngủ đi ngủ cho ngon
Nắng bên ngoài thoi thóp
Trời bên ngoài tịch liêu
Người bên ngoài vàng vọt
Em bên ngoài hắt hiu
Phải thế không em yêu
Anh nằm cạnh thùng phân
Nghe hương đời lạ quá
Nghe tiếng đời rộn rã
Trong đau đớn nhục nhằn
Anh quên mình lầm than
Chân anh còng tự mở
Lòng anh tiêu ngậm ngùi
Bông hồng ngoan sẽ nở
Trên đất đắng phận người
Như vậy đó em ơi
Khi anh về
Khi anh về
Khi anh về con đường mòn cỏ úa
Lại hồi xuân tình tự bướm hôn hoa
Em tóc mây hong nắng mật vườn nhà
Nghe hạnh phúc ngọc ngà len lén tới
Ôi lúc ấy sao lòng anh bối rối
Như lần đầu rất vội nói yêu em
Đất dịu trời hiền thật cũ thật quen
Nhưng tất cả bỗng ảo huyền mới lạ
Mưa xanh ngát nụ cười em ngon quá
Gió nồng hương ân ái má em thơm
Khi anh về cây hồng bệnh trổ bông
Bầy ong cũ cũng gầy xong nôi ổ
Anh nhìn lên lưới mây chì oan khổ
Đã vụt tan thôi chụp bủa đời nhau
Cảnh tượng quanh mình sương nhuộm chiêm bao
Từng giọt ngọc thấm hồn đào mơ ước
Em yêu dấu hãy mở mùa gương lược
Hãy tô son điểm phấn dự hội người
Sông núi thay màu đời hết chia phôi
Nếm nước mắt thấy ngọt bùi hạnh ngộ
Khi anh về giòng sông xưa rực rỡ
Tiếng thơ ai làm chợt nhớ ca dao
Anh hôn em trời xuống thấp mây đào
Khi anh về con đường mòn cỏ úa
Lại hồi xuân tình tự bướm hôn hoa
Em tóc mây hong nắng mật vườn nhà
Nghe hạnh phúc ngọc ngà len lén tới
Ôi lúc ấy sao lòng anh bối rối
Như lần đầu rất vội nói yêu em
Đất dịu trời hiền thật cũ thật quen
Nhưng tất cả bỗng ảo huyền mới lạ
Mưa xanh ngát nụ cười em ngon quá
Gió nồng hương ân ái má em thơm
Khi anh về cây hồng bệnh trổ bông
Bầy ong cũ cũng gầy xong nôi ổ
Anh nhìn lên lưới mây chì oan khổ
Đã vụt tan thôi chụp bủa đời nhau
Cảnh tượng quanh mình sương nhuộm chiêm bao
Từng giọt ngọc thấm hồn đào mơ ước
Em yêu dấu hãy mở mùa gương lược
Hãy tô son điểm phấn dự hội người
Sông núi thay màu đời hết chia phôi
Nếm nước mắt thấy ngọt bùi hạnh ngộ
Khi anh về giòng sông xưa rực rỡ
Tiếng thơ ai làm chợt nhớ ca dao
Anh hôn em trời xuống thấp mây đào
Từ giọt nước mắt một người tù
Từ giọt nước mắt một người tù
Anh ngồi góc cachot
Đặt tay trên đầu gối
Giọt nước mắt rơi xuống chiếc còng
Trong đêm tối
Ánh sáng bỗng hiện ra
Soi giùm anh bên ngoài thế giới
Buồn tênh
Như anh ở tù
Thế giới đang đợi chờ
Cái gì đó
Cái gì đó
Là mầm đau khổ
Sắp nhú lên
Sắp mọc cao xum xuê cây lá nhân sinh
Sẽ đơm hoa
Và phải kết quả ái tình
Cho nhân loại triền miên hạnh phúc
Ôi Việt Nam
Hai nghìn năm tủi nhục
Hai nghìn năm vác thánh giá cứu đời
Giọt nước mắt quê hương anh vẫn rơi
Tưới mát cây nhân sinh
Cho trái đất ngày mai đổi mới
Chẳng còn ai gian dối
Con người gần gũi nhau
Mắt ánh si mê đi dự đại hội thương yêu
Anh ngồi góc cachot
Đặt tay trên đầu gối
Giọt nước mắt rơi xuống chiếc còng
Trong đêm tối
Ánh sáng bỗng hiện ra
Soi giùm anh bên ngoài thế giới
Buồn tênh
Như anh ở tù
Thế giới đang đợi chờ
Cái gì đó
Cái gì đó
Là mầm đau khổ
Sắp nhú lên
Sắp mọc cao xum xuê cây lá nhân sinh
Sẽ đơm hoa
Và phải kết quả ái tình
Cho nhân loại triền miên hạnh phúc
Ôi Việt Nam
Hai nghìn năm tủi nhục
Hai nghìn năm vác thánh giá cứu đời
Giọt nước mắt quê hương anh vẫn rơi
Tưới mát cây nhân sinh
Cho trái đất ngày mai đổi mới
Chẳng còn ai gian dối
Con người gần gũi nhau
Mắt ánh si mê đi dự đại hội thương yêu
Con bò và chân lý bò
Con bò và chân lý bò
Con bò có mấy chân
Thưa bốn
Hãy nhìn rõ ràng nhìn chính xác
Chủ nghĩa luôn luôn sáng suốt
Chủ nghĩa ưu việt không sai lầm
Thưa con bò đúng bốn chân
Láo. Anh mù
Chỉ có ba chân
Con bò chỉ có ba chân, nhắc lại
Con bò chỉ có ba chân
Ba điểm tạo nên một mặt phẳng
Ba chân con bò tạo nên một sự thật
Như trái đất quay và trái đất không quay
Con bò có mấy chân
Ba
Láo. Ba làm sao nó đi nó đứng
Nó ăn nó uống
Nhìn đi nhìn cho đúng
Con bò có bốn chân
Láo. Năm
Dạ, con bò có năm chân
Chân lý chân bò biến đổi rất nhanh
Con bò có mấy chân
Năm
Láo. Chỉ có hai
Sự thật hôm qua không có ở hôm nay
Sự thật hôm nay không có ở ngày mai
Nhắc lại
Con bò có mấy chân
Con bò có ba, năm, hai, một hay chẳng chân nào
Tùy theo chủ nghĩa dạy
Sự thật hôm qua không có ở hôm nay
Sự thật hôm nay không có ở ngày mai
Con bò có mấy chân
Thưa bốn
Hãy nhìn rõ ràng nhìn chính xác
Chủ nghĩa luôn luôn sáng suốt
Chủ nghĩa ưu việt không sai lầm
Thưa con bò đúng bốn chân
Láo. Anh mù
Chỉ có ba chân
Con bò chỉ có ba chân, nhắc lại
Con bò chỉ có ba chân
Ba điểm tạo nên một mặt phẳng
Ba chân con bò tạo nên một sự thật
Như trái đất quay và trái đất không quay
Con bò có mấy chân
Ba
Láo. Ba làm sao nó đi nó đứng
Nó ăn nó uống
Nhìn đi nhìn cho đúng
Con bò có bốn chân
Láo. Năm
Dạ, con bò có năm chân
Chân lý chân bò biến đổi rất nhanh
Con bò có mấy chân
Năm
Láo. Chỉ có hai
Sự thật hôm qua không có ở hôm nay
Sự thật hôm nay không có ở ngày mai
Nhắc lại
Con bò có mấy chân
Con bò có ba, năm, hai, một hay chẳng chân nào
Tùy theo chủ nghĩa dạy
Sự thật hôm qua không có ở hôm nay
Sự thật hôm nay không có ở ngày mai
Nếp sống văn hóa mới
Nếp sống văn hóa mới
Đế quốc đã đưa anh trở về thời kỳ đồ đá
Anh sống thiếu văn hóa
Thiếu văn minh và tư tưởng làm người
Anh chỉ biết chém giết tơi bời
Quên húi tóc cạo râu cắt móng tay nhọn hoắt
Chủ nghĩa ưu việt dạy anh học tập
Văn minh cạo râu cắt móng tay
Báo cáo chủ nghĩa
Rasoir, mince lame, đồ cắt móng chân
Bị tịch thu hết
Không thể thực thi nếp sống văn hóa mới
Của chủ nghĩa sáng chói
Chủ nghĩa vệ sinh râu tóc bảnh bao
Móng tay nhẵn nhụi phẳng phiu
Gillette là tên phản động
USA là tư bản ác ôn
Tịch thu thể hiện nhân đạo khoan dung
Anh có thể bị chúng xui tự sát
Chúng sẽ gây thêm tội ác
Hãy nhổ râu
Gậm nhấm móng tay hay mài xuống nền xi măng
Hãy học tập cải tạo thuộc lòng
Đế quốc đã đưa anh về thời kỳ đồ đá
Đế quốc dã man muốn anh ăn lông ở lỗ
Hãy đấu tranh râu nhổ móng tay mài
Tích cực hàng ngày
Tại trường học xã hội chủ nghĩa
Mà đế quốc đã mai mỉa
Là đề lao Gia Định là khám lớn Chí Hòa
Đế quốc đã đưa anh trở về thời kỳ đồ đá
Anh sống thiếu văn hóa
Thiếu văn minh và tư tưởng làm người
Anh chỉ biết chém giết tơi bời
Quên húi tóc cạo râu cắt móng tay nhọn hoắt
Chủ nghĩa ưu việt dạy anh học tập
Văn minh cạo râu cắt móng tay
Báo cáo chủ nghĩa
Rasoir, mince lame, đồ cắt móng chân
Bị tịch thu hết
Không thể thực thi nếp sống văn hóa mới
Của chủ nghĩa sáng chói
Chủ nghĩa vệ sinh râu tóc bảnh bao
Móng tay nhẵn nhụi phẳng phiu
Gillette là tên phản động
USA là tư bản ác ôn
Tịch thu thể hiện nhân đạo khoan dung
Anh có thể bị chúng xui tự sát
Chúng sẽ gây thêm tội ác
Hãy nhổ râu
Gậm nhấm móng tay hay mài xuống nền xi măng
Hãy học tập cải tạo thuộc lòng
Đế quốc đã đưa anh về thời kỳ đồ đá
Đế quốc dã man muốn anh ăn lông ở lỗ
Hãy đấu tranh râu nhổ móng tay mài
Tích cực hàng ngày
Tại trường học xã hội chủ nghĩa
Mà đế quốc đã mai mỉa
Là đề lao Gia Định là khám lớn Chí Hòa
Điều sợ hãi nhất
Điều sợ hãi nhất
Tôi đã trải qua
Hai ngàn một trăm chín mươi đêm
Thao thức trong tù ngục
Đã sống trên vai và đã chết ngang lưng
Đã mòn teo thể xác giữa rừng
Đã mệt phờ tâm hồn trong nhà đá
Anh sẽ có định nghĩa tĩnh từ tàn tạ
Khi anh thành tù nhân mang án phạt tập trung
Ngày về gặp vợ con trông đợi mịt mùng
Ngày về thấy tự do đón chờ hồng thủy
Nỗi thống khổ
Với tôi
Chẳng có gì đáng kể
Nó cũng đơn sơ như hạnh phúc bình thường
Có một điều tôi sợ hãi vô cùng
Là bỗng hôm nào tôi phải thù hận
Kẻ bắt tôi
Và kẻ đọa đày tôi
Ôi dẫu sao tôi vẫn thấy họ rất người
Vẫn thấy họ níu tay đời tha thiết
Một nỗi gì xa xôi cách biệt
Có phải tại con người hay tại chủ nghĩa phi nhân
Con người sinh ra đã muôn thuở cô đơn
Nhưng khao khát gần nhau và thèm gần nhau thêm nữa
Ở chín từng oan khiên nhục nhã
Bỗng tự nhiên tôi yêu quý con người
Thiếu con người sẽ thiếu hẳn đất trời
Tôi sống với ai
Thơ tôi còn chi để viết
Thi sĩ ca ngợi tình yêu không ngợi ca tàn sát
Giết tôi đi tôi chẳng nói hận thù
Tôi đã trải qua
Hai ngàn một trăm chín mươi đêm
Thao thức trong tù ngục
Đã sống trên vai và đã chết ngang lưng
Đã mòn teo thể xác giữa rừng
Đã mệt phờ tâm hồn trong nhà đá
Anh sẽ có định nghĩa tĩnh từ tàn tạ
Khi anh thành tù nhân mang án phạt tập trung
Ngày về gặp vợ con trông đợi mịt mùng
Ngày về thấy tự do đón chờ hồng thủy
Nỗi thống khổ
Với tôi
Chẳng có gì đáng kể
Nó cũng đơn sơ như hạnh phúc bình thường
Có một điều tôi sợ hãi vô cùng
Là bỗng hôm nào tôi phải thù hận
Kẻ bắt tôi
Và kẻ đọa đày tôi
Ôi dẫu sao tôi vẫn thấy họ rất người
Vẫn thấy họ níu tay đời tha thiết
Một nỗi gì xa xôi cách biệt
Có phải tại con người hay tại chủ nghĩa phi nhân
Con người sinh ra đã muôn thuở cô đơn
Nhưng khao khát gần nhau và thèm gần nhau thêm nữa
Ở chín từng oan khiên nhục nhã
Bỗng tự nhiên tôi yêu quý con người
Thiếu con người sẽ thiếu hẳn đất trời
Tôi sống với ai
Thơ tôi còn chi để viết
Thi sĩ ca ngợi tình yêu không ngợi ca tàn sát
Giết tôi đi tôi chẳng nói hận thù
Trang 3 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|