Cám ơn ngục tù
Trang 5 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Những thứ sẽ mang về
Những thứ sẽ mang về
Mang về một chiếc mũ
Đã dãi nắng dầm mưa
Trầy vai câu chuyện cũ
Chảy máu sự nghiệp xưa
Mang về bộ quần áo
In dấu tù lem nhem
Z30D, TH6
TCT, CTXN
Mang về đôi giầy tã
Đế mòn vẹt đường dài
Băng rừng sâu núi cả
Đi hết kiếp lưu đày
Mang về chiếc lược nhôm
Bao nhiêu ngày mài dũa
Bao nhiêu là thương nhớ
Lược sẽ làm vui gương
Mang về thêm cái trâm
Gọt từ rễ giáng hương
Để em cài lên tóc
Và để tóc em thơm
Mang về một chiếc mũ
Đã dãi nắng dầm mưa
Trầy vai câu chuyện cũ
Chảy máu sự nghiệp xưa
Mang về bộ quần áo
In dấu tù lem nhem
Z30D, TH6
TCT, CTXN
Mang về đôi giầy tã
Đế mòn vẹt đường dài
Băng rừng sâu núi cả
Đi hết kiếp lưu đày
Mang về chiếc lược nhôm
Bao nhiêu ngày mài dũa
Bao nhiêu là thương nhớ
Lược sẽ làm vui gương
Mang về thêm cái trâm
Gọt từ rễ giáng hương
Để em cài lên tóc
Và để tóc em thơm
Giã từ đề lao
Giã từ đề lao
Giã từ em nhé đề lao
Giã từ lối hẹp dẫn vào xà lim
Giã từ em, giã từ em
Những ngày mòn vẹt những đêm vẹt mòn
Giã từ tay xích chân còng
Giã từ hồi kẻng úa lòng héo gan
Giã từ em, giã từ em
Tâm hồn song sắt trái tim cai tù
Giã từ củ sắn bắp ngô
Chén cơm đại mễ bo bo sượng mày
Giã từ án phạt khổ sai
Gỡ bom san núi hạ cây phá rừng
Giã từ cuốc xẻng đắp đường
Giã từ gánh nước đầy thùng oằn vai
Giã từ xước máu mây gai
Giã từ thù hận rạc rài đớn đau
Giã từ em nhé đề lao
Giã từ tha thiết với bao chân tình
Mai anh làm chuyến viễn hành
Nhờ em nên mới trưởng thành biết chưa
Giã từ em, thế đã vừa
Sáu năm cuộc rượu say sưa tỉnh rồi
Anh về với đất với trời
Với hoa với lá với đời khác xưa
Anh về với nắng với mưa
Với cây với cỏ đong đưa tuyệt vời
Anh về ấm áp tình người
Buồm căng gió lạ trùng khơi dạt dào
Giã từ em nhé đề lao
Cám ơn cay đắng nghẹn ngào em cho
Giã từ em nhé đề lao
Giã từ lối hẹp dẫn vào xà lim
Giã từ em, giã từ em
Những ngày mòn vẹt những đêm vẹt mòn
Giã từ tay xích chân còng
Giã từ hồi kẻng úa lòng héo gan
Giã từ em, giã từ em
Tâm hồn song sắt trái tim cai tù
Giã từ củ sắn bắp ngô
Chén cơm đại mễ bo bo sượng mày
Giã từ án phạt khổ sai
Gỡ bom san núi hạ cây phá rừng
Giã từ cuốc xẻng đắp đường
Giã từ gánh nước đầy thùng oằn vai
Giã từ xước máu mây gai
Giã từ thù hận rạc rài đớn đau
Giã từ em nhé đề lao
Giã từ tha thiết với bao chân tình
Mai anh làm chuyến viễn hành
Nhờ em nên mới trưởng thành biết chưa
Giã từ em, thế đã vừa
Sáu năm cuộc rượu say sưa tỉnh rồi
Anh về với đất với trời
Với hoa với lá với đời khác xưa
Anh về với nắng với mưa
Với cây với cỏ đong đưa tuyệt vời
Anh về ấm áp tình người
Buồm căng gió lạ trùng khơi dạt dào
Giã từ em nhé đề lao
Cám ơn cay đắng nghẹn ngào em cho
Tuyên dương
Tuyên dương
Con suối miền đông
Tuyên dương tôi
Lặn sâu mò đá rất chăm
Mà không hề sưng phổi
Cổ thụ rừng già
Tuyên dương tôi
Chặt gốc dao cùn quanh năm
Mà không hề mệt mỏi
Đất khô cằn cỗi
Tuyên dương tôi
Cuốc vượt chỉ tiêu
Mà không hề biết đói
Giòi dưới hầm phân
Tuyên dương tôi
Vụt cứt bằng tay hồ hởi
Mà không hề bị ói
Còng xích biệt giam
Tuyên dương tôi
Chân tay siết chặt ngày đêm
Mà không hề nhức nhối
Nhà tù
Tuyên dương tôi
Nhốt mãi nhốt hoài
Mà không hề rã rượi
Hận thù
Tuyên dương tôi
Trừng phạt cực hình
Mà tâm hồn tôi không hề thay đổi
Vẫn yêu thương vời vợi
Con suối miền đông
Tuyên dương tôi
Lặn sâu mò đá rất chăm
Mà không hề sưng phổi
Cổ thụ rừng già
Tuyên dương tôi
Chặt gốc dao cùn quanh năm
Mà không hề mệt mỏi
Đất khô cằn cỗi
Tuyên dương tôi
Cuốc vượt chỉ tiêu
Mà không hề biết đói
Giòi dưới hầm phân
Tuyên dương tôi
Vụt cứt bằng tay hồ hởi
Mà không hề bị ói
Còng xích biệt giam
Tuyên dương tôi
Chân tay siết chặt ngày đêm
Mà không hề nhức nhối
Nhà tù
Tuyên dương tôi
Nhốt mãi nhốt hoài
Mà không hề rã rượi
Hận thù
Tuyên dương tôi
Trừng phạt cực hình
Mà tâm hồn tôi không hề thay đổi
Vẫn yêu thương vời vợi
Đôi mắt thù hận
Đôi mắt thù hận
Nó nhìn họa mi đậu trên cành véo von hót
Tưởng rằng kên kên rỉa xác
Nó nhìn chim én bay về dựng mùa xuân
Tưởng rằng phi cơ vận tải đạn bom
Nó nhìn giòng sông phù sa màu mỡ
Tưởng rằng đại dương mênh mông máu đỏ
Nó nhìn ruộng nương xanh ngát hiền hòa
Tưởng rằng mộ bia chi chít tha ma
Nó nhìn núi rừng thơ mộng
Tưởng rằng xương khô chất đống
Nó nhìn con trẻ nô đùa
Tưởng rằng tử thần nhai thịt tuổi thơ
Nó nhìn gia đình êm ấm
Tưởng rằng nhà tù trại tập trung thê thảm
Nó nhìn cuộc đời
Tưởng rằng hắt hiu tàn tạ
Nó nhìn con người
Tưởng rằng chết queo mục rã
Tưởng rằng nước mắt không rơi
Tưởng rằng tê liệt nụ cười
Nó nhìn em sảng khoái
Nó nhìn anh hồ hởi
Nó nhìn nhân loại, nó nhìn xa
Chẳng thấy chúng ta
Vẫn hôn nhau say đắm
Nó nhìn họa mi đậu trên cành véo von hót
Tưởng rằng kên kên rỉa xác
Nó nhìn chim én bay về dựng mùa xuân
Tưởng rằng phi cơ vận tải đạn bom
Nó nhìn giòng sông phù sa màu mỡ
Tưởng rằng đại dương mênh mông máu đỏ
Nó nhìn ruộng nương xanh ngát hiền hòa
Tưởng rằng mộ bia chi chít tha ma
Nó nhìn núi rừng thơ mộng
Tưởng rằng xương khô chất đống
Nó nhìn con trẻ nô đùa
Tưởng rằng tử thần nhai thịt tuổi thơ
Nó nhìn gia đình êm ấm
Tưởng rằng nhà tù trại tập trung thê thảm
Nó nhìn cuộc đời
Tưởng rằng hắt hiu tàn tạ
Nó nhìn con người
Tưởng rằng chết queo mục rã
Tưởng rằng nước mắt không rơi
Tưởng rằng tê liệt nụ cười
Nó nhìn em sảng khoái
Nó nhìn anh hồ hởi
Nó nhìn nhân loại, nó nhìn xa
Chẳng thấy chúng ta
Vẫn hôn nhau say đắm
Ở nơi xa lạ sẽ kể chuyện tù với người di tản
Ở nơi xa lạ sẽ kể chuyện tù với người di tản
Rồi có một ngày anh gặp em
Ở nơi nào đó chẳng ai quen
Ở nơi tình nghĩa chưa lìa cuống
Nắng rất ngoan và gió rất êm
Sẽ kể em nghe chuyện ngục tù
Những năm hay là những thiên thu
Hay là giấc ngủ ngon trên võng
Mà mỗi roi thù một điệu ru
Sẽ kể em nghe chuyện biệt giam
Đề lao Gia Định, sở công an
Hãi hùng bị nhốt trong conex
Ngày nắng thiêu và đêm lạnh oan
Ôi rét Lào Cai rét Sơn La
Mong manh áo phạm trại Nam Hà
Gió Lào Thanh Nghệ rang da thịt
Đau buốt hồn ai khám Chí Hòa
Sẽ kể em nghe miền Hàm Tân
Cà Tum, Suối Máu, Tống Lê Chân
Vườn Đào, Sa Ác, Bù Gia Mập
Phú Khánh, Long Thành... cõi tập trung
Anh ngất ngư dài theo địa danh
Đế giày lưu vãng vẹt lênh đênh
Rừng sâu suối độc đèo heo hút
Bước thoát bàn chông đạp bãi mìn
Rồi cũng chênh vênh đỉnh ngọn buồn
Vòng tay ôm gọn đất cô đơn
Vòng tay ôm gọn trời hiu quạnh
Khi muốn đi tìm sự lớn khôn
Sẽ kể em nghe sẽ kể nhiều
Đâu cần em hiểu được bao nhiêu
Chỉ cần đôi mắt thôi lơ láo
Đã đủ quê nhà bớt hắt hiu
Rồi có một ngày anh gặp em
Ở nơi nào đó chẳng ai quen
Ở nơi tình nghĩa chưa lìa cuống
Nắng rất ngoan và gió rất êm
Sẽ kể em nghe chuyện ngục tù
Những năm hay là những thiên thu
Hay là giấc ngủ ngon trên võng
Mà mỗi roi thù một điệu ru
Sẽ kể em nghe chuyện biệt giam
Đề lao Gia Định, sở công an
Hãi hùng bị nhốt trong conex
Ngày nắng thiêu và đêm lạnh oan
Ôi rét Lào Cai rét Sơn La
Mong manh áo phạm trại Nam Hà
Gió Lào Thanh Nghệ rang da thịt
Đau buốt hồn ai khám Chí Hòa
Sẽ kể em nghe miền Hàm Tân
Cà Tum, Suối Máu, Tống Lê Chân
Vườn Đào, Sa Ác, Bù Gia Mập
Phú Khánh, Long Thành... cõi tập trung
Anh ngất ngư dài theo địa danh
Đế giày lưu vãng vẹt lênh đênh
Rừng sâu suối độc đèo heo hút
Bước thoát bàn chông đạp bãi mìn
Rồi cũng chênh vênh đỉnh ngọn buồn
Vòng tay ôm gọn đất cô đơn
Vòng tay ôm gọn trời hiu quạnh
Khi muốn đi tìm sự lớn khôn
Sẽ kể em nghe sẽ kể nhiều
Đâu cần em hiểu được bao nhiêu
Chỉ cần đôi mắt thôi lơ láo
Đã đủ quê nhà bớt hắt hiu
Chưa thoát
Chưa thoát
Người nhốt ta trên ốc đảo sầu
Bủa vây tên nhọn tẩm buồn đau
Ta ngồi mặc tưởng hồn chưa thoát
Bởi thấy lòng mình xót biển dâu
Người nhốt ta trên ốc đảo sầu
Bủa vây tên nhọn tẩm buồn đau
Ta ngồi mặc tưởng hồn chưa thoát
Bởi thấy lòng mình xót biển dâu
Lời Thạch Sanh
Lời Thạch Sanh
Ôi nhớ làm chi vụ lấp hang
Phiến thù đâu để bặt cung đàn
Ta ngồi trong tối so dây lại
Nghe rõ hồn ta nhập thế gian
Đốm lửa nào đây mới nhúm nhen
Bóng ta in mặt nước thần tiên
Cái gì xa lắm nhưng gần lắm
Chưa phải hư vô vẫn ảo huyền
Ta biết lòng ngươi rã rượi rồi
Về đâu chiều bủa khói mù khơi
Hồi chuông cáo phó sao buồn thế
Giọt nước mắt còn ta khóc ai
Hãy đi hãy đi hỡi Lý Thông
Ta vút lên đời như mũi tên
Mũi tên cổ tích thèm bay lượn
Chuyện cũ xong rồi ta đã quên
Ôi nhớ làm chi vụ lấp hang
Phiến thù đâu để bặt cung đàn
Ta ngồi trong tối so dây lại
Nghe rõ hồn ta nhập thế gian
Đốm lửa nào đây mới nhúm nhen
Bóng ta in mặt nước thần tiên
Cái gì xa lắm nhưng gần lắm
Chưa phải hư vô vẫn ảo huyền
Ta biết lòng ngươi rã rượi rồi
Về đâu chiều bủa khói mù khơi
Hồi chuông cáo phó sao buồn thế
Giọt nước mắt còn ta khóc ai
Hãy đi hãy đi hỡi Lý Thông
Ta vút lên đời như mũi tên
Mũi tên cổ tích thèm bay lượn
Chuyện cũ xong rồi ta đã quên
Đêm nghe người nữ tù hát
Đêm nghe người nữ tù hát
Hỡi em tiếng hát thăng hoa
Hỡi hương tình cũ thoảng qua đêm hèn
Kể từ đất lệch trời nghiêng
Hồn anh găm những mũi tên ngậm ngùi
Đi trong cõi tạm cọt còi
Lòng em chắc cũng chia phôi ít nhiều
Nắng vàng mấy lứa buồn thiu
Quê nhà cỏ dại hiu hiu mọc đầy
Xót em tóc rối u hoài
Mắt chim khuyên cũng có ngày diều hâu
Với anh hoa gạo nát nhầu
Máu tươi nhỏ giọt úa sầu lối xưa
Hỡi em tiếng hát gọi mùa
Biết còn chi để nói chờ đợi nhau
Hỡi em tiếng hát thăng hoa
Hỡi hương tình cũ thoảng qua đêm hèn
Kể từ đất lệch trời nghiêng
Hồn anh găm những mũi tên ngậm ngùi
Đi trong cõi tạm cọt còi
Lòng em chắc cũng chia phôi ít nhiều
Nắng vàng mấy lứa buồn thiu
Quê nhà cỏ dại hiu hiu mọc đầy
Xót em tóc rối u hoài
Mắt chim khuyên cũng có ngày diều hâu
Với anh hoa gạo nát nhầu
Máu tươi nhỏ giọt úa sầu lối xưa
Hỡi em tiếng hát gọi mùa
Biết còn chi để nói chờ đợi nhau
Tới đích
Tới đích
Ta chẳng thù ai chẳng oán ai
Nguyễn Du xưa đã luận tai tài
Hồn ta phơi phới trong cuồng nộ
Hết cuộc phù sinh mãn khổ sai
Ôi những trò chơi những biển dâu
Những bon chen với những cơ cầu
Nghĩa đời đâu ở hồ sông cạn
Ta gửi tình ta vạn kiếp sau
Từ vực thẳm sâu đến ngọn trời
Dấu ta bàng bạc khắp nơi nơi
Đây giòng nước mắt chia phiền lụy
Đó nụ cười theo hạnh phúc ai
Khi ta yên ngủ dưới mộ sâu
Bia mộ ghi giùm ta một câu:
Đã sống đã yêu và đã chết
Đã đi cùng tận dịch thương đau
Ta chẳng thù ai chẳng oán ai
Nguyễn Du xưa đã luận tai tài
Hồn ta phơi phới trong cuồng nộ
Hết cuộc phù sinh mãn khổ sai
Ôi những trò chơi những biển dâu
Những bon chen với những cơ cầu
Nghĩa đời đâu ở hồ sông cạn
Ta gửi tình ta vạn kiếp sau
Từ vực thẳm sâu đến ngọn trời
Dấu ta bàng bạc khắp nơi nơi
Đây giòng nước mắt chia phiền lụy
Đó nụ cười theo hạnh phúc ai
Khi ta yên ngủ dưới mộ sâu
Bia mộ ghi giùm ta một câu:
Đã sống đã yêu và đã chết
Đã đi cùng tận dịch thương đau
Trái thị
Trái thị
Ngày xưa cô Tấm ngời nhan sắc
Thật thà như đếm chả thù ai
Cô thương điều xấu yêu điều ghét
Chung hết tâm tư với mọi người
Có nhiều đứa ác hờn ghen Tấm
Đày đọa Tấm rồi giết Tấm oan
Tấm hóa thành chim thành trái thị
Cuối cùng thành công chúa nhân gian
Em ạ anh là cô Tấm xưa
Lòng anh chứa chất cả hư vô
Anh đi với tháng dài năm rộng
Mơ nỗi niềm chưa ai ước mơ
Anh cũng bị chôn dưới vực sâu
Trước khi sặc nước mắt cơ cầu
Và cũng thành chim thành trái thị
Ngạo nghễ lên đời chói ngọc châu
Em, cổ tích này anh tặng em
Hãy nghe hãy truyền kể nghìn năm
Nghìn năm trái thị còn xanh mộng
Chỉ úa điêu ngoa héo dối gian
Ngày xưa cô Tấm ngời nhan sắc
Thật thà như đếm chả thù ai
Cô thương điều xấu yêu điều ghét
Chung hết tâm tư với mọi người
Có nhiều đứa ác hờn ghen Tấm
Đày đọa Tấm rồi giết Tấm oan
Tấm hóa thành chim thành trái thị
Cuối cùng thành công chúa nhân gian
Em ạ anh là cô Tấm xưa
Lòng anh chứa chất cả hư vô
Anh đi với tháng dài năm rộng
Mơ nỗi niềm chưa ai ước mơ
Anh cũng bị chôn dưới vực sâu
Trước khi sặc nước mắt cơ cầu
Và cũng thành chim thành trái thị
Ngạo nghễ lên đời chói ngọc châu
Em, cổ tích này anh tặng em
Hãy nghe hãy truyền kể nghìn năm
Nghìn năm trái thị còn xanh mộng
Chỉ úa điêu ngoa héo dối gian
Trang 5 trong tổng số 6 trang • 1, 2, 3, 4, 5, 6
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|